Sống với khủng bố

Âu châu và họa Daesh!

Việt Nam với họa Tàu và Bắc Cộng!

La gloire suit la vertu, comme l’ombre suit le corps
Danh vọng theo đạo đức, như bóng với hình
Cicéron (-106 TTC / -13 TTC)

Phan Văn Song

8 giờ sáng ngày 22 tháng 3 năm 2016, hai tiếng nổ lớn, Phi trường Quốc tế Zaventem của Thủ đô Bruxelles của Vương quốc Bỉ bị hai cảm tử quân Hồi Giáo quá khích đánh bom tự tử. Một giờ sau tại trạm xe điện ngầm Maelbeek, cũng của thủ đô Bruxelles, khu phố quốc tế gần nhiều trụ sở cơ quan Liên Âu, lại một tiếng nổ thứ hai cũng do một khủng bố đánh bom tự sát: con số thương vong tạm thời khi chúng tôi viết bài nầy là 32 người chết, trên 300 người bị thương…

A. Âu Châu
Bruxelles 22 tháng 3 đầy thương vong. Cũng như Paris đầy thương vong, ngày 13 tháng 11 năm ngoái. Cũng như Boston thương vong vào tháng 4, 2013. Cũng như New York thương vong ngày 11 tháng 9, 2001 hay Madrid 2004, hay London ngày 7/7/2005 - nhớ mãi ngày ấy, vì sanh nhựt tôi, cũng ngày hôm ấy, chúng tôi đến London tham dự một họp mặt với các anh em cùng đấu tranh dân chủ và tự do cho Việt Nam tại tư gia anh Long ở ngoại ô nam London.
Từ nay, dân chúng, công dân của các thành phố lớn của thế giới, đặc biệt của Âu Châu, của các quốc gia tiên tiến, quen với đời sống trật tự, yên lành, văn minh phải tập sống, cố gắng sống với khủng bố!

1. Sài gòn và khủng bố
Cũng giống như Sài gòn năm xưa của chúng ta. Cái thời Sài gòn còn văn minh. Cái thời Sài gòn còn tự do, nhơn bản, hào phóng. Cái thời của Việt Nam Tự Do của chúng ta. Thuở ấy, chúng ta cũng đã phải sống, đã phải làm quen với khủng bố, với đặc công Việt Cộng từ trong nội thành, làm quen với pháo kích từ bên bờ Thủ thiêm rót qua - một đêm năm 1974, một quả 22 ly rớt đúng vào nắp cống trước cửa Hảng Nước Đá, cạnh văn phòng chúng tôi Hảng BGI, đường Hai Bà Trưng. Bề đường có hư hại, nhưng sáng 5 gìờ Hảng Nước Đá vẫn mở cửa, khách vẫn đầy cả một góc đường Hai Bà Trưng. Sài gòn vẫn sống, vẫn sanh hoạt, bình thường, tấp nập. Quên sao những hình ảnh các anh cảnh sát dã chiến ứng chiến 24 trên 24, để giữ an ninh, trên những đường phố của Sài gòn hoa lệ của chúng ta? Quên sao Sài gòn với những bao cát chống miểng, với những lưới chống lựu đạn che chở những cổng ra vào của những cửa hiệu, nhà hàng, những vũ trường, những bar, những rạp hát, những quán rượu? Sài gòn, thuở ấy sống trong lo âu, sống trong cảnh giác, trong trạng thái thế thủ, tự vệ… Nhưng Sài gòn vẫn tiếp tục sống, sống mạnh, sống hùng, sống ồn ào, sống náo nhiệt, đầy nhiệt tình, nhiệt huyết, tấp nập, bình thường đầy nhựa sống, đầy tình người! Sài gòn không run sợ, đường phố lúc nào cũng đầy ngập xe cộ. Quên sao những buổi kẹt xe tràn ngập khói? Quên sao những tiệm ăn, khách sắp hàng chen chúc? Nhớ mãi hình ảnh người khách thong thả vắt miếng chanh, tà tà vừa thổi vừa húp, trịnh trọng nếm muổng phở đầu môi, mặc cho thế sự xoay vần, vẫn tà tà thưởng thức vè sụn gầu nạm tái sách và hương vị tô phở. Quên sao các nhà hàng Chợ Cũ vẫn tấp nập đầy khách ăn trưa? Nào cơm thố, cải làn xào tỏi, trư dục hầm vĩ tản. Nào dĩa vịt quay. Nào quán cơm Bà Cả Đọi… Và các hộp đêm đầy ánh đèn mầu xập xình tiếng nhạc. Và các em ca ve, xong việc, khuya về trên những chiếc xích lô. Và các nhà hàng tây đường Nguyễn Huệ, đường Nguyễn Văn Thinh… Và những buổi tối về khuya, đi nhanh, chạy vội, kịp trước giờ thiết quân luật… Và những quán cóc bên lề, những xe mỳ, xe cháo nửa khuya vẫn đầy khách ăn đêm. Khủng bố, đánh trúng ai nấy chịu, sống, vui, thoải mái, chịu chơi. Sài gòn đẹp lắm, Sài gòn ơi! Pháo 22 ly địch dù có rót vào Sài gòn, đại bác Việt Cộng dù đêm đêm đì đùng có nổ, nhưng «người phu quét đường vẫn…tỉnh bơ, không ngừng tay chổi »!
Mong Paris, Bruxelles, London, Madrid học bài học kiêu hùng của dân Sài gòn ta năm xưa! Của cả Miền Nam Việt Nam, quê hương yêu dấu của ta, những người thua trận, nhưng không khuất phục! Dân Sài gòn ta thua trận! Nhưng ta vẫn hãnh diện là dân Sài gòn! Thua đó! Nhưng nét văn minh, nét hào hùng của Sài gòn, của dân Sài gòn mãi mãi, muôn thuở.
Ngày nay, Sài gòn đã mất tên. Mất tên. Mất tất cả. Sài gòn mất hẳn, không còn!
Vì vậy cá nhơn chúng tôi, cùng với nhiều anh em, thân hữu, chiến hữu, chúng tôi KHÔNG đòi lại tên Sài gòn! Tên Sài gòn không thể cho cái thành phố nầy, ngày nay đã lai căng mất gốc, không còn một nét gì của Sài gòn của chúng ta nữa, từ phong cách, dáng điệu, giọng nói, tiếng cười của người dân… đến cả nhà cửa, đường xá, cây xanh, xe cộ, món ăn, thức uống. Tất cả đều xa lạ, khác lạ, không còn cái gì của ta nữa! «Danh vọng và đạo đức, như bóng với hình».

2. Khủng bố, võ khí của kẻ hèn, của kẻ vô đạo đức!
Càng hèn hơn, càng vô đạo đức hơn, khi dùng những lý thuyết giả tạo nguỵ biện nhơn danh Tôn giáo để biến những con người thất chí, bất tài, thiếu tự tin, yếu tâm thần, yếu tâm thức, những con người đầy thất bại, hận đời, hận xã hội, tự ty, tự cảm thấy bị ruồng bỏ, nên phải trả thù «giai cấp», sẳn sàng làm «dê tế thần», «thánh tử đạo», đập phá cuộc sống yên lành của gia đình, của cộng đồng, của xã hôi nơi mình xuất thân, xem đó là kẻ thù, chỉ vì không cung ứng, đáp ứng được giấc mơ không tưởng của họ!
Càng hèn hơn nữa, càng vô đạo hơn nữa, khi bọn xúi dục dùng cái dữ, dùng cái xấu, cái giận, cái hờn, cái oán, cái thù của con người, để tạo những con người máy, đầy tuyệt vọng, thành cây pháo sống, để được «huy hoàng trong một chốc»!. Biến cái bất mãn của cá nhơn thành một «thành tích để đời», những cây «pháo sống»: «…Càng kêu lắm lại càng tan xác lắm!», biến các cảm tử quân cũng như Nguyễn Hữu Chỉnh (1741-1788) tác giả của bài Vịnh Cây Pháo đã kết luận đời mình bởi : «Vì trước sau chỉ một tiếng trên đời»!
Những El Baraoui, những Coulibaly … của thế kỷ 21, tại Âu Châu Cơ Đốc Giáo hào phóng, tử tế đầy tình thương, nhưng bất lực trước những lý thuyết man rợ với những vũ khí điêu ngoa đầy hận thù để thỏa mãn lòng tự kiêu của con người. Giống như những Nguyễn Văn Trổi hay Lê Văn Tám của thế kỷ thứ 20 tại một Miền Nam Việt Nam đầy Nhơn bản, Nhơn ái, nhưng nạn nhơn của một lý thuyết man rợ bệnh hoạn nhứt của loài người, lý thuyết Cộng Sản - lý thuyết duy nhứt, đã dám tự tiêu diệt chủng tộc mình, dân tộc mình - trên vài chục triệu người - do những đổ tể đội lốt, kẻ nhà hiền triết, người lý thuyết gia cha già dân tộc, lãnh đạo cách mạng giải phóng quần chúng từ Âu đến Á...! Và ngay cả ngày hôm nay, lý thuyết đẩm máu nầy vẫn tiếp tục hoành hành với những tài tử mới ở Á châu như Kim Ủn Ỉn, Tập Bành Trướng, Nguyễn Trọng Lú, ở Mỹ châu với Raoul Castro, Hugo Chavez và đàn em Maduro hay Ậu châu với tên độc tài Poutine…
Càng hèn hạ hơn, càng vô đạo đức hơn nữa, vì man rợ, đểu cáng và khốn nạn hơn nữa, là các chế độ mỵ dân ấy, như Daesh Trung Đông hay Cộng sản thế giới, là chúng đã miệt thị công luận thế giới bằng chiến thuật «anh hùng hóa», «thần tượng hóa», những cảm tử quân đi vào chỗ chết, vừa tự sát và vừa sát nhơn. Chúng biến họ thành «biểu tượng», làm gương cho cả một thế hệ. Cộng Sản Việt Nam tạo nhơn vật «Lê Văn Tám»… hoàn toàn chỉ là một nhơn vật giả tưởng, được biến chế thành một huyền thoại bởi tuyên truyền Cộng Sản: quốc tế? hay lô-can, Việt Cộng? Chỉ để dụ khị! (Lê Văn Tám ngày nay, đã được giải mật, thú thiệt bởi tác giả. Nhưng Lê Văn Tám vẫn tiếp tục « được, hay bị » khai thác một cách trơ trẻn, bất chấp, miệt thị công luận Việt Nam! – Đó là Lê Văn Tám, còn các nhơn vật anh hùng khác?)

3. Khủng bố được khai thác như một tuyên truyền
Daesh, đưa lên truyền hình những hình ảnh cắt đầu, xử tử các giáo sư, các nhà báo chẳng may bị Daesh bắt, tạo một sức mạnh ảo tưởng cho một người Hồi giáo tầm thường. Daesh đã biến bọn người tầm thường thành những tên đao phủ bất thường. Động lực trả thù, được mơn trớn, vuốt ve! Hãnh diện làm điên đầu cảnh sát, hồi xưa đã xét hỏi mình. Trả thù dân tộc, trả thù cá nhơn.

do muoi

Câu nói của Đỗ Mười bày cách cho quân Việt Cộng chiến thắng dân miền Nam, đối xử với bên thua trận: «…Hãy hảm hiếp con nó, hãy lấy vợ nó, đầy đọa nó…! ». Nhớ câu đối: «Ai công hầu, ai khanh tướng, trong trần ai, ai dễ biết ai?» của Đặng Trần Thường kẻ thắng trận, nhưng tiểu nhơn, nhỏ mọn, phách lối, ra câu đối ngạo báng Ngô Thì Nhậm tuy là người thua trận nhưng vẫn giữ nét hào hùng.
Daesh đưa lên truyền hình những hình ảnh đập phá các đền đài lịch sử cổ xưa. Để làm cho thế giới sợ quyền uy của mình. Văn hóa Hồi có những thước đo đạo đức khác hẳn với văn hóa Tư Do tây phương, nên xem xã hội tây phương vô đạo đức, vô luân trụy lạc? Xưa, Việt Nam ta cũng vậy, khủng bố Việt Cộng, với cái gọi là là đạo đức Cách mạng Cộng Sản gì gì đó … tuyên truyền, tiếp thị-marketing, kêu gọi, dụ khị những đầu óc non trẻ háo hức, háo danh của tuổi trẻ thất học lúc bấy giờ, đầy thất bại, lắm hận đời, lẫn lộn tình yêu nước, tánh anh hùng cá nhơn, hiếu thắng, tự kiêu… Daesh đập phá Palmyre, cũng như Việt Cộng đập phá Chùa Hòa Hảo, Nhà nguyện Tin Lành vân vân…
Cộng Sản Việt Nam còn vô đạo đức vì đểu cáng, mất dạy hơn bọn Daesh Hồi giáo quá khích. Daesh chỉ hứa thưởng những tên cảm tử quân rằng khi chết sẽ thành thánh tử đạo – martyrs, cho lên thiên đàng sống với 72 trinh nữ thôi! Còn Việt Cộng, đến cả ngày nay, 40 năm sau, vẫn một cách đểu giả, «bất diệt hóa», «thần thánh hóa» những con thiêu thân ngu si ấy. Lấy những tên ấy đặt tên đường, tên thành phố! Khi «bất diệt hóa» tên tuổi đám cảm tử quân ngu đần nầy, Cộng Sản Việt Nam trước đã miệt thị, khinh bỉ lịch sử Việt Nam, miệt thị công luận quần chúng Việt Nam cùng «ngu dân hóa» dân chúng bị trị của mình bởi những «huyền thoại oai hùng» không tưởng! «Đỉnh cao trí tuệ loài người», «anh hùng diệt Mỹ cứu nước» đều có dụng ý cả! Thằng nói, thằng viết chưa chắc đã ngu. Thằng nghe chưa ngu hẳn. Nhưng thằng chép lại, học lại, lặp lại là chắc chắn vạn lần ngu! Còn nếu không ngu, chỉ vì Sợ thôi? Thì tội nghiệp quá! Cả một dân tộc bị khinh khi, nhục mạ! Người khôn sống bằng vật chất, Người ngu sống bằng lý tưởng dỏm, bằng khẩu hiệu láo! Một Đảng cầm quyền đầy quyền lực của chiến thắng, đầy tài chánh, đầy của cải vừa cướp được, đầy viện trợ của các quan thầy ; thế mà dám dùng «thức ăn súc vật», là bo bo, để nuôi dân mình, thì người viết chúng tôi (đã từng ăn bo bo rồi) xin miễn có ý kiến!
Cả chế độ, cả cơ chế không sợ dư luận, chỉ trích chê bai. Tất cả là dàn dựng, tất cả là dỏm, tất cả là «giả vờ». Khủng bố để tạo cái Sợ. Huyền thoại để tạo cái Mê.
Đỉnh cao của chiến thuật Mê Sợ của Cộng Sản Việt Nam là huyền thoại của nhơn vật đầu đàn, Hồ Chí Minh! Đây chỉ là lập lại chiến thuật ngu dân của Tàu: khi Tàu tạo ra nhơn vật Khổng Tử và những lời dạy của Khổng Tử. (Vì không ai thấy sách của Khổng Tử cả, chỉ có «Tử viết» là Khổng Tử nói rồi học trò chép lại?)

Nhơn vật Hồ Chí Minh là một huyền thoại dựng trên giả tạo, bóp méo, nói láo, trên sự ăn cắp, chôm chỉa, lấy của người làm của mình, vay mượn, «bắt địa», mánh mun, đạo văn… xào nấu thành 36 món vừa ăn chơi, vừa ăn thiệt, ăn lót dạ, ăn điểm tâm, dessert, bát bửu, giả cầy đủ cả. Nầy nhé! Một thành phố Sài gòn bị chiếm đoạt «bị trị», biến thành Thành phố Hồ Chí Minh để bịt miệng dư luận thế giới. Nhơn vật Hồ Chí Minh nhiều vai trò, nhiều khuôn mặt, khi thì đạo diễn, thầy tuồng, nhà tư tưởng, rồi thì nhà thơ, nhà văn, khi thì đóng vai tài tử chánh… hắn biết nói trăm thứ tiếng, Tây Tàu Đức Nga Anh Mỹ Nhật… Nhưng rủi có dịp nghe hắn nói tiếng Việt, thì hắn «trọ trẹ» khó nghe, chẳng ai hiểu hắn nói gì! Còn cả gan hơn nữa dám, hắn còn tự độc diễn, tự tạo, tự vẽ một chân dung tuyệt vời, hắn ta là một nhà đạo đức, sống độc thân, cam khổ…Khi được giải mật, hóa ra hắn ta chẳng độc thân, cũng chẳng đạo đức, mà là một ông vua dâm đảng, gặp gái tơ là ôm hôn, gặp con nít, hắn cũng không chừa, hắn là một pédophile - ấu dâm. Xuất ngoại, «ai bao năm từng lê gót nơi quê người»…như Cụ Diệm trong Miền Nam ta, nhưng với hắn thì khác. Hắn ghé bến nào là hắn «cắm cái dùi», «đóng cái cọc» ở bến đó! Ở Pháp, Nga thì vợ Pháp vợ Nga, Tàu thì vợ tàu- Tuyết Minh! Còn khi về Việt Nam, vì ở lâu hơn, nên lu bù, có cả con rơi, con rớt… nếu Vua Henry thứ Tám giòng Tudor Anh Quốc nổi tiếng dã man «chặt đầu vợ», thì Hồ Chí Minh cũng chẳng kém, ra lệnh cho công an mình «đập đầu vợ mình»… Sống cam khổ? Dân Bắc ta, hút thuốc lào, thuốc rê nội hóa, Cụ Hồ nhà ta hút Philippe Morris, Virginia thượng hạng 100% tư bản Mỹ.
Hồ cũng như Mao, Lê Nin, Mác chỉ là những chiêu bài để cắt nghĩa mọi hành động, mọi đường lối chánh trị kinh tế để mỵ dân! Tất cả là dỏm!

4. Khủng bố một chánh sách, đường lối chánh trị, một đề án :
Nếu Daesh dùng khủng bố để đánh phá Âu Châu, tạo thành một cuộc thánh chiến. Nếu Daesh mơ lập lại những Khalifat thời xa xưa, với những luật lệ lấy tôn giáo, lấy kinh thánh làm chuẩn thước do để dễ trị dân.
Thì Cộng sản Tàu Việt ngày nay cũng lấy lý thuyết Mác-Xít Mao-Hồ như một Tôn giáo để khủng bố dân, nắm đầu dân. Tôn Giáo - mọi Tôn Giáo - đều có thần có thánh, có Chúa, có Phật, có Allah, có Thiên Đàng, có Địa Ngục. Cộng Sản cũng có những lý thuyết gia, những huyền thoại, anh hùng liệt sĩ…
Tất cả đều khẩu hiệu, tất cả là những bài kinh, lời nguyện. «Nhờ Ơn Bác Đảng» ngày nào như ngày nay. Nhưng ngày nay thực tế hơn, nhờ «Xoay xở», nhờ «tham nhũng», «ăn chia», «xin cho».
Ở Âu Châu, khủng bố bước vào đời sống hằng ngày. Quân khủng bố đánh Âu Châu. Các Nhà Nước, Chánh Phủ Âu Châu, dùng Khủng bố giải quyết nhiều vấn đề Xã hội. Ngày nay, «Nhơn danh khủng bố» sẽ là câu mở đầu cho nhiều biện pháp cứng rắn, có thể thiếu Dân Chủ. Và cũng vì khủng bố ở Âu Châu, cũng vì Daesh, nên Huê Kỳ và Liên Âu cũng lơ là Á Châu. Tàu Cộng gần như được dịp múa gậy vườn hoang ở Biển Đông Việt Nam ta!

B. Á Châu và Việt Nam:
Tàu Cộng cũng đang dùng chiến thuật khủng bố trên biển Đông Việt Nam để bành trướng, tạo sự mất an ninh cho những ai muốn sống yên lành làm ăn trên vùng biển của mình. Ngư phủ Việt Nam, ngư phủ Mã lai, Phi Luật Tân, Nam Dương bị «tàu lạ uy hiếp», thậm chí đâm chìm, bắt bớ…Các tàu đánh cá Tàu Cộng dàn hàng ngang hàng dọc như một hải đội, có tàu chiến quân đội Tàu hộ tống, xâm nhập hải phận đánh cá các quốc gia Đông Nam Á, ở cách xa bờ biển của Tàu Cộng cả vạn hải lý, ngang ngược tuyên bố đây là hải phận mình. Hải phận Tàu cái gì khi cách bờ biển Tàu cả Vạn hải lý? Và, dù chỉ cách bờ biển quốc gia địa phương trên dưới vài mươi cây số, nhưng các quốc gia địa phương không có hải phận và cũng không được có chủ quyền. Ngang ngược, và khủng bố! Tất cả các quốc gia có bờ biển trên Biển Đông đều có hiềm khích với Tàu cả. Làm sao đây! Vì sợ sức mạnh Tàu, nên bị Tàu khủng bố!
Việt Nam cũng vậy. Cả nước Việt Nam đang sống trong Khủng Bố. Ngoài Biên cương, hải phận bị Khủng Bố Tàu với các «Tàu lạ» chiếm Biển Đông và các Hải Đảo. Các Quốc gia bạn bè có la ó thì Việt Nam ta cũng hụ hợ «ăn có» vài hơi «gọi là»
Trong nước, thì Đảng Cộng sản Bắc Việt dùng Khủng Bố Tàu chiếm Biển Đông để làm vũ khí Khủng Bố lại dân Việt Nam.
Tuồng hát bội, «Chỉnh lý Nội chiến Cung đình» của đại hội Đảng vừa qua cũng cố vai trò Trọng Lú vâng lệnh Đảng Tàu cầm quyền Đảng Việt đã xong! Đầu tháng Tư nầy, với tuồng Cải lương Hò Quảng «Chỉnh lý hạ bệ chánh phủ cũ thay cơ quan đầu não mới của nước», nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam sẽ nhơn danh an ninh, khủng bố, năng cấp Chiến dịch Khủng bố quần chúng lên một bậc ! Những nhiều vụ bắt bớ, nhiều vụ đàn áp các bloggers, diễn đàn điện tử hơn! Vụ anh Ba Sàm là những bước đầu tiên để Việt Nam đi vào một chế độ Khủng Bố. Đấu tháng Tư Đen nấy, hai tên lãnh đạo Nam kỳ bị «chỉnh lý hạ bệ» sẽ ngậm miệng ăn tiến, ngồi chơi, xơi nước? Để nhóm mới Bắc Phương từ nay tung hoành bán nước kỹ hơn.

Thay lời kết:
Chỉ hy vọng: Dân Việt ta sẽ không biến thành dân Tàu đâu ? Sức mấy! Các bạn hữu chớ lo, dân Việt Nam ta chỉ là nô lệ Tàu thôi. Chất Đại Việt ta rất mạnh. Đạo Việt ta, Người Đại Việt mãi mãi trường tồn!
Tiếng Việt ta vẫn được giữ, tiếp tục được nói! Nhưng quấn áo ta, cơm gạo ta Tàu sẽ được Tàu ban phát, đổi lấy công ăn việc làm rẻ tiền doTàu phân phối cho thôi! Công An của Đảng Trưởng Trọng Lú sẽ là những «đám cặp rằng» kiểm soát kỹ người Việt Nam. Sẽ không còn thất nghiệp! Mọi người sẽ có công việc làm giá rẻ, vừa đủ ăn, khôi chết đói. Tất cả Tàu sẽ lo. Ơn Đảng, Ơn Tàu sẽ trùm cả xứ Việt!
Khủng bố sẽ được Tàu và Việt Nam sử dụng như một chiến thuật! Vừa ăn cướp vứa la làng.
Mong rằng sống 41 năm với Khủng bố Cộng Sản Việt, dân Việt ta đủ kinh nghiệm chai lỳ và cuối cùng cũng sẽ sống với Khủng bố Cộng Sản Tàu!

Còn Việt Nam? Còn dân Đại Việt ta?
Một ngàn năm đô hộ Tàu, người Việt vẫn mãi mãi người Việt. Và còn ngon hơn nữa!
Sức mạnh Sanh Tồn Dân tộc chúng ta đã chứng mình: Trong cả thế giới Tàu Khổng, trong cả các quốc gia ảnh hưởng văn hóa Tàu Khổng, trong tất cả Trăm dân tộc Việt (Bách Việt)
Chất Nam Việt, chất Lạc Việt, Đại Việt rõ ràng hơn cả vì nhứt quyết «Hổng phải Tàu ! Không bao giờ biến thành Tàu cả!» Việt Nam! Đại Việt mãi mãi! Muôn năm!

01 tháng 04.2016
Hồi Nhơn Sơn, Tháng Tư Đen thứ 41, năm thứ 36 nơi đất người.

Người con đất nước Đại Việt
Phan Văn Song

 

Đăng ngày 06 tháng 04.2016