Print

Thơ Võ Hưng Thanh


TƯỚNG

NGUYỄN KHOA NAM

Image result for nguyen khoa nam

Ít ra cũng có một người
Đề cao uy vũ giữa thời chiến chinh
Đó là Tướng Nguyễn Khoa Nam
Tự mình kết liễu mà không đầu hàng

Nam nhi rõ mặt anh hùng
Cả đời chiến trận đạn bom quả cừ
Can cường dũng tướng từ đầu
Thà đem cái chết để hầu mai sau

Tướng này người gốc Quảng Nam
Đang là Tư lệnh đồng bằng Miền Tây
Lông hồng chết nhẹ như bay
Có đâu ham sống như là Dương Minh

Dẫu rồi lịch sử sang trang
Nhưng mà oai dũng mới càng rạng danh
Đầu hàng như kiểu Dương Minh
Thân làm Tổng Thống nhụt hơn đàn bà

TIẾU NGÀN
(07/10/17)

 

TRƯỚC VÀ SAU

Trước thì đâu có căm thù
Đâu nào giết chóc người mình với nhau
Đều cùng thù bọn Pháp thôi
Chúng qua cướp nước đè dân của mình

Nhiều lần quật khởi hùng anh
Nhưng chưa thắng giặc vì mình yếu hơn
Thực dân súng thép đạn đồng
Còn ta súng chỉ có toàn hỏa mai

Nên nhà yêu nước Tây Hồ
Thành người trước nhất hô hào Duy tân
Phong trào vang dậy phừng phừng
Tóc đều cắt ngắn Quảng Nam đi đầu

Thời may Nhật đạp Pháp ra
Vào khi Thế chiến thứ hai gần tàn
Rồi thì Nhật phải đầu hàng
Mới nền độc lập trở về với ta

Khách quan vốn thế vậy mà
Việt Minh nổi dậy lật Trần Trọng Kim
Bởi vì học thuyết búa liềm
Công nông liên kết Liên Xô cầm đầu

Khiến thành Pháp lại quay vô
Sau còn thêm Mỹ nghẹn ngào non sông
Hai bên xanh đỏ choảng cùng
Bàn cờ quốc tế kẹt toàn nước ta

Một bên cố bám Quốc gia
Bên kia Cộng sản quả là vô duyên
Đánh nhau hết mức triền miên
Ba mươi năm ấy huyên thuyên mịt mùng

Bởi vì “ý hệ” màu hồng
Đối cùng truyền thống non sông màu vàng
Nhưng mà chính trị đâu oan
Toàn dùng thủ đoạn bôi đen đủ điều

Khiến dân mờ ảo trăm chiều
Tin là “Mỹ Ngụy” càng thêm đau lòng
Giết nhau mọi dạng tưng bừng
Đâu dè ý hệ lồng vào bên trong

Căm thù thấm đến tận xương
Chỉ vì “giai cấp đấu tranh” rõ ràng
Nhưng ai biết đó tuyên truyền
Trừ riêng thiểu số đảng viên nằm lòng

Khiến thành nội chiến lòng vòng
Nguyên do từ thuở ban đầu ngoại xâm
Chỉ vì cộng sản Việt Minh
Làm dân ngu cả thời kỳ dài lâu

Để nhằm cóp đúng Liên Xô
“Thiên đường cộng sản” gắng mau hoàn thành
Nhưng giờ mọi cái tan tành
Vẫn còn chưa sáng chưa nhằm hóa dân

Nên toàn mọi sự oái oăm
Dễ sao hòa giải giữa nơi dân mình
Dẽ sao hòa hợp mà thành
Tại còn “bò đỏ” tung hoành khắp nơi

Nào vào Youtube mà coi
Chúng dàn cả lũ đua nhau sủa càn
Biết gì tổ quốc giang san
Bởi toàn mù quáng cả đàn vậy thôi

Nên đâu đưa đến nỗi này
Chỉ vì cái sảy ban đầu tạo ra
Sảy thành làm nảy cái ung
Bởi vì Nội Các đầu tiên tan tành

Mấy ai giờ biết đành rành
Mà toàn nhiễu loạn bởi từ lâu nay
Trăm năm đều nhuốm tuyên truyền
Ông Trời quả đã trêu người Việt Nam

Giả như không Mác Lênin
Cũng đâu đến nỗi như in kiểu này
Giờ thành đến thế thì thôi
Kệ cha nó vậy nào còn biết sao

Phần đông chỉ biết Bác Hồ
Có nào biết tới Tổ mình Hùng Vương
Nói ra toàn lại nỗi buồn
Còn thêm “phản động” như chơi chụp vào

Theo voi hít mía không sao
Còn không hóa chỉ làm người ngoại vi
Trở thành như ở nhờ nhà
Nươc mình mà kiểu như là của ai

Bởi nào độc lập tự do
Mà toàn danh nghĩa thảy trên danh từ
Thế nên thực tế ở đời
Dân quyền đâu chỉ toàn tuân theo

Khiến cho đất nước hóa nghèo
Nghèo từ vật chất cả luôn tinh thần
Nhưng mà đều phải lặng im
Bởi vì đa số đã thành dân ngu.

TRĂNG NGÀN
(10/10/17)

 

TỪ SAI ĐẾN SAI

Cái sai từ Mác đầu tiên
Do vì mê tín vào toàn Hegel
Nghĩ rằng “biện chứng” là nền
Thế thì “sứ mạng công nhân” hàng đầu

Đảng là “giai cấp tiên phong”
Chỉ cần một đảng mới mong công thành
Tức là “giải phóng loài người”
“Đấu tranh giai cấp” mới điều vàng son

Mục tiêu xây dựng “địa đàng”
Luôn cần “chuyên chính” để toàn về ta
Nhưng rồi “chân lý” ra ma
Liên Xô đã đổ còn là chi mô

Kéo theo cả nhóm Đông Âu
Bây giờ “cộng sản” còn hầu bốn thôi
Cả nay Trung Quốc xanh rồi
Chỉ còn chút đỏ trong lòng giống ai

Cuba coi đã rớt đài
Bắc Hàn chỉ kiểu độc tài vua quan
Việt Nam vẫn cứ hiên ngang
Quyết tâm độc đảng quả càng lạ sao

Mác toàn mê tín tầm phào
Sao làm cốt lõi cho toàn quốc xa
Giữ hoài Điều 4 quỷ ma
Thật là vô lý nước nhà làm sao

Bởi nay thời đại mới rồi
Đâu còn “ý hệ” như thời xưa kia
Kiểu như ông Mác trật chìa
Còn chi khoa học tiến lên cùng người

Nước ta quả lạc hậu rồi
Hiểu sai chính trị mới thời éo le
Nó nhằm quản lý con người
Sao thành tôn giáo kiểu đời dị đoan

Bởi vì chính trị hoàn toàn
Chỉ điều thực tế trong đời mới hay
Người sinh ra thảy bình quyền
Dễ chi “ưu việt” nhóm người nào đâu

Vậy thì đa đảng đúng rồi
Để toàn dân chủ giúp đời cạnh tranh
Mới thành phát triển rành rành
Còn hoài độc đảng có thành ra chi

Gà tồ ăn quẩn cối xay
Đâu như hồng hạc cùng bay trên trời
Nên đây ta viết đôi lời
Để xem dân tộc bao người hiểu ra

Dân ngu nếu chỉ la đà
Thật là đại tội nếu làm dân ngu
Tây Hồ xưa đã nói rồi
Trước là dân trí sau là dân sinh

Còn như dân khí bùn sình
Trí dân không có dân sinh nỗi gì
Thôi thì suy nghĩ lại đi
Bao người trách nhiệm những gì hôm nay

Phải toàn can đảm mới hay
Cá mè một lứa chỉ tày nhục thôi
Quang vinh dân tộc trên đời
Tại sao ôm mãi Mác, toàn ngu si.

THƯỢNG NGÀN
(08/10/17)

 

DANH XƯNG &

THỰC CHẤT

Danh xưng chỉ cái đặt ngoài
Còn riêng thực chất mới điều bên trong
Đổi qua đổi lại lòng vòng
Nhưng trong không đổi cũng toàn vậy thôi

Đầu tiên “Cộng sản” có rồi
Sửa thành “Lao động” chỉ hồi về sau
Để cho phù hợp những ngày
Miễn sao tồn tại đặng thời phát huy

Bảy lăm quả thật khác gì
Bắc Nam kết hợp ta thì đi lên
Vậy là liền đổi ngay tên
Trở về “Cộng sản” giống hồi xa xưa

Tới giờ bao trải nắng mưa
Sự đời chuyển biến tính nên thế nào
Liên Xô đổ sụp mất rồi
Đông Âu cũng vậy khiến hồi lẻ loi

Cả như Trung Quốc quay vòng
Còn chi Cộng sản thật tình trớ trêu
Hóa ra thuyết Mác chỉ lèo
Bây giờ dở khóc dở cười chứ sao

Kiểu như gà nuốt dây thun
Quả tình là vậy dẫu buồn hay không
Nhả ra mãi cứ ngập ngừng
Còn mà nuốt đại biết chừng nào tiêu

Dễ hoài quặn bụng quả liều
Thật là như trẻ chơi diều đứt dây
Khiến giờ hóa phải loay hoay
Dễ chi suông sẻ những ngày còn kia
Nhưng ai mà để đổ thừa
Đổ ông Lê Mác hay là ông Mao

Hay ngay cả đổ ông Hồ
Biết đâu là đúng thế nào là sai
Bởi đều thảy chỉ con người
Có ai toàn thánh trên đời hay sao

Hệt y như chuyện tào lao
Cái tâm không trắng dễ nào thành công
Bởi từ ngay Mác đầu dòng
Đã nhiều ngụy biện đục trong khó lường

Còn người theo Mác vẫn thường
Biết ai toàn chính hay tà được sao
Bởi đều cũng thảy con người
Dễ không lợi dụng để đời lên hương

Ngày nay mọi sự tỏ tường
Nó đâu thực tế còn vương vấn gì
Biến người thành kiếp cu li
Trên toàn thế giới có trừ một ai

Bởi vì lịch sử đường dài
Phải toàn khoa học đâu cần nói rông
Nói rông vì tự dối lòng
Gạt tràn người khác khó nào thẳng băng

Thành ra nói cuội nói nhăng
Chỉ do ông Mác sử toàn đầu tiên
Bởi sai khoa học nhãn tiền
Khiến làm thực tế ngập tràn hi sinh

Bây giờ ai nấy bất bình
Đều không dám nói tội tình làm sao
Hóa ra do chỉ một người
Lại làm nhân loại bao điều thương tâm

Thật là lỗi phạm rõ ràng
Chuyện này ông Mác là đầu mối tơ
Khiến tằm phải ruốt ruột hoài
Tơ toàn đứt đoạn có ngoài vậy đâu

Nên chi thảy tại con người
Chỉ do cuồng tín mà đời dở dang
Độc tài quả thật không oan
Nó làm nhân loại hoàn toàn ngẩn ngơ

Chỉ do ông Mác đầu trò
Nói nam hiểu bắc mới thành trớ trêu
Nên chi toàn nói ngược đời
Khiến làm nhân loại tơi bời lá hoa

Bây giờ trên thế kỷ qua
Biết bao vật đổi sao dời cũng vui
Mò tôm trăm triệu con người
Giờ nào nghĩ lại hỏi thời trách ai

Trách người lý thuyết nặn ra
Hay là trách ở những tay thực hành
Tức là trách Mác trách Lê
Hay là trách Sít trách Mao lạ kỳ

Ngay như Pôn Pốt trách chi
Thừa hành một thuở có gì khác sai
Cho dù lấy búa đập đầu
Giết trên ba triệu người Miên lạ lùng

Bây giờ nhìn tổng thể chung
Hóa thành thuyết Mác có gì được đâu
Cả trên thế kỷ trôi mau
Bao nhiêu mất mát về đâu mới là

Hi sinh hết trọn cuộc đời
Tưởng điều “giải phóng” nay toàn thối lui
Toàn cầu hội nhập cả rồi
Khiến riêng thuyết Mác phải hồi nhập kho

Vậy mà bao kẻ mồm to
Cứ hoài toang toác Mác Lê đủ điều
Vì dân hay chỉ vì mình
Mới hay cũng lại danh từ khua vang

Bởi đều từ ngữ mặt ngoài
Để nhằm lợi dụng câu người vậy thôi
Mới hay trong cõi cuộc đời
Danh không thực chất chỉ làm éo le

Thuở xưa Mác chỉ hoa hòe
Gạt đời “thế giới đại đồng” quả hay
Nhưng đều ảo tưởng bề ngoài
Có chi thực chất bao người vẫn tin

Khiến làm hậu quả như in
Hi sinh tày núi có nào được chi
Hóa thành ngẫm nghĩ nhiều khi
Ai gây cớ sự có ngoài Mác sao.

MÂY NGÀN
(05/10/17)

 

TẦNG TẦNG LỚP LỚP

Lâu nay “đảng” cứ tầng tầng
Cùng là lớp lớp có cần nói sao
Mạc dân cổ ngắn than dài
Nhưng đâu qua hết mọi tầng lớp kia

Vì toàn cũng chỉ con người
Có chi tiên thánh lo đời được sao
Chẳng qua kết cấu chặt vào
Tầng tầng lớp lớp đố nào cạy ra

Dây mơ rễ má toàn là
Nó như một gốc leo bao bìm bìm
Nhân danh mỗi Mác Lênin
Nhân danh mọi thứ “Bác Hồ” vậy thôi

Có nào thực chất trên đời
Bởi toàn thực sự chỉ đều nhân danh
Bởi ai vào được bên trong
Mà xem ai đó đen hồng làm sao

Hóa ra chỉ có nghẹn ngào
Đã non thế kỷ hỏi nào mới đâu
Liên Xô dầu mất từ lâu
“Bác Hồ” cũng vậy lại hoài nhân danh

Vậy mà nhất thiết mới đành
Biến thành não trạng nhiều khi buồn cười
Dễ đâu còn có con người
Tư duy độc lập trên đời này sao

Mà đều kiểu máy ào ào
Cứ khi bấm nút rào rào phát ra
Cũng đều một ý đâu xa
Bác Hồ vĩ đại cùng là Mác Lê

Nói y như kiểu nhà nghề
Dễ đâu tâm huyết vì đời vì dân
Đều thành gác cổng mọi phần
Hành lang pháp lý rần rần trước sau

Nguyễn Minh Triết từng có ngày
Cuba thức ngủ vui vầy vậy thôi
Bởi đều cả thảy vậy rồi
Trương Tấn Sang nữa cũng nào khác chi

Cho nên hẳn chỉ y sì
Dễ nào đổi được chút gì ở đây
Bởi vì toàn chỉ guồng quay
Có ai tự chủ ở ngoài nó đâu

Bởi vì máy đã thay người
Hay người là máy dễ nào đổi sao
Phải chăng đây tại Bác Hồ
Bác như thợ mộc làm bàn chứ sao

Nhưng mà ai nói được nào
Nói thành “phản động” ối dào là vui
Dân thành toàn chỉ ngậm ngùi
Từ ngày hợp nhất cũng nào khác đâu

Trước thì nhằm cốt đánh Tây
Thắng xong mình lại chẳng huề với nhau
Cũng toàn một nhóm cầm đầu
Có đâu quyền chính lại về với dân

Nhân dân thành chỉ bung xung
Hết làm tớ cũ mới dần hiện ra
Chừng nào chế độ Cộng hòa
Độc tài dẹp hết mới làm dân vui

Còn không chỉ có bùi ngùi
Thà im cái miệng để mà toàn thân
Bởi vì nghe đã ngàn lần
Mười voi bát xáo hỏi hành quý chi

Đường ai nên cứ nấy đi
Nắm quyền giữ lấy cần gì tới dân
Để hoài tụng Mác Lênin
Dân đều im lặng đủ tin được rồi

Vậy nên kệ mẹ chuyện đời
Sau này lịch sử hạ hồi sẽ hay
Cái nào mới thảy quang vinh
Cái gì đen tối như in cả rồi

Cần gì vẽ rắn thêm râu
À quên vẽ rắn lại hầu thêm chân
Nói ra ai cũng cười rùm
Chỉ đều giai đoạn nước nhà vậy thôi

Có gì hoài mãi dài lâu
Hết thời nắng hạ lại thời mưa đông
Chỉ khi nào có con người
Mới toàn thực tế cuộc đời nhân văn

Còn như chỉ máy sắp hàng
Thôi đành chịu vậy có oan bao giờ
Bởi toàn cài đặt chương trình
Bộ mà thay đổi tự mình được sao

Vì toàn rô bốt cả rồi
Có chi mà phải trên đời kêu la
Nên đều thảy có tụng ca
Để nhằm le lói nói ra làm gì

Anh hùng giờ có mấy khi
Mà toàn gác cổng còn gì nói sao
Lâu năm càng chức lão làng
Bởi vì hàng một ta toàn thế nhau

Nước nhà bỏ mặc đàng sau
Bởi cần đi trước mới thành có ta
Nên hoan hô mãi Bác Hồ
Chính nhờ có Bác mới toàn ngày nay.

(05/10/17)
NẮNG NGÀN

 

Đăng ngày 12 tháng 10.2017