Print

MẤY LỜI BỘC BẠCH CÙNG ĐỒNG BÀO


của các Cựu Nữ Giáo chức Việt Nam


Hồn dân tộc Việt Nam ơi !
Đồng bào Việt Nam ơi ! mau mau lai tỉnh
(Kể cả thành phần Hành Pháp, Quốc hội, Công An, Quân Đội)

Lai tỉnh mau thôi, sát cánh cùng nhau đứng lên cứu nước
Có lẽ nào các người bịt tai, bụm mắt
Không nhận ra người anh em 4 tốt, 16 chữ vàng
Bấy lâu nay toàn thực hiện âm mưu thâm độc, dã man
Quyết đưa dân tộc ta dần vào tử huyệt!
Chúng hủy diệt môi sinh từ Tây Nguyên Bauxít
Đến hàng chục nhà máy công nghiệp kiểu Formosa
Suốt dọc bờ biển nước nhà
Từ Quảng Ninh, Hải phòng tới Thừa Thiên, Hà Tĩnh
Cho rừng không còn xanh, cho môi trường sống ô nhiễm
Toàn bộ cá tôm… lớn nhỏ chết trương đầy mặt hồ, mặt biển
Còn con người theo nhau chết vì bệnh tật.
Lại từ trên thượng nguồn Sông Mekong chúng xây hàng loạt đập
Chặn nguồn nước sạch
Đồng bằng sông Cửu Long phì nhiêu là thế, nay khô cằn,ngập mặn
Dân tộc ta bao triệu con người rồi sẽ chết đói, chết khát đến nơi!
Giặc còn dụng kế thả từng triệu, triệu Đô la ra nhử lòng người
Lắm quan lớn, quan nhỏ đặt ra lệ ăn chia để tha hồ vơ vét.
Tiền của chết nào mang theo được?
Mà làm điều điếm nhục cha, ông! làm hổ ngươi con, cháu!
Lấy cớ vì lợi ích chung, họ không cần suy nghĩ
Sẵn sàng kí giao kèo nhượng đất năm mươi năm, bẩy mươi năm.
Nhượng đất như thế khác gì bán đất?
Mà bán đất tức là nước mất!?
Bao vùng quê hương bỗng rơi vào tay giặc
Chúng di dân, chúng thành lập các khu tự trị, mặc sức tung hoành!
Càng nghĩ, càng đau lòng!

***
Lai tỉnh hồn ơi, không còn thời gian nữa
Tổ quốc lâm nguy
Mau lên thôi, anh chị em vùng dậy mà đi
Toàn dân dấn bước
Bảo vệ non sông với tinh thần bất khuất
Noi gương tiền nhân đấu tranh cho lãnh thổ vẹn toàn
Cho tự do dân chủ Việt Nam
Làm rạng danh cháu con Hồng Lạc!
Chúng ta có chính nghĩa, chỉ cần lên tiếng…
Bạn bè thế giới sẽ có người tìm đến
Ủng hộ chúng ta quang phục quê hương
Cho dân Nam có cuộc sống hạnh phúc no ấm, nhân quyền
Cho nước Việt trường tồn cùng trời đất.
Mong lắm thay.

(Bài thơ này được đúc kết từ nhiều tin tức về quê nhà, cùng ý nguyện của người dân trong cũng như ngoài nước)

 

Danh sách đứng tên:
Phạm Bích Huyền (TV) Trương Mộng Ngọc (TV) Lâm Thị Phúc (TV) Tôn Nữ Phương Tần (TV) Nguyễn Thị Hồng (TV) Nguyễn Thị Đức (Trịnh H Đức+TV) Trần Lệ Khanh (TV) Nguyễn Kim Lan (TV) Hồng Vũ Lan Nhị (Tr H Đạo) Nguyễn Thị Nhung ( GL) Phạm Thị Nhung ( GL) Vũ Bạch Cúc (GL) Châu Ngọc Minh (GL) Nghiêm Phú Phi (GL) Đỗ Như Tuyết (GL) Nguyễn Kim Oanh (GL) Nguyễn Thị Thục ( Petrus-Ký) Chu Kim long ( GL) Trương Khoa Nghi (GL) Trịnh thị Minh (GL) Phạm Quỵ (ĐKh Huế +GL) Phạm Thị Thảo (GL) NguyễnT Như Mai (GL) Đàm Thị Phú (GL) Huỳnh Thị Hạnh (GL) Phạm Thị Thục (SNA+ QGNT) Đỗ T Như Ngọc (LyceeFrancoise Cabrini Paris) Pham Diệu Linh (LVD+TV) Vũ Thị Ngọc Mại (LVD) Doãn Thị Quý (MĐC) Dương Ngọc Diệp ( GL) Lưu Kim Dung (TV) Đặng Thúy Nga (TV) Nguyễn Bảo Khanh (TV) Nguyễn Tố Nga (LVD) Từ Tiểu Linh ( ) Nguyễn Thị Thục (LVD+ BTX) Phạm Lệ Tuyết (TV) Nguyễn T Kim Thư (TR ĐL) Hà Lý Hạnh (TV) Thân T Tố Tâm (GL) Quach Tuyêt Lan (GL) Nguyễn Phương Đàn (ĐKh Huế +GL) Lê Khắc Ngọc Quỳnh (ĐKh Huế+TV) Le Ngoc Loan (GL) Hoàng Quỳnh Hoa (GL) Nguyễn Kim Khánh (SNA) Nguyễn Diệu Lan (GL) Nguyễn Diệu Chước (GL) Dương Kim Chi (GL) Nguyễn Thị Hoàng ( ĐHSP Hanoi, Huế, SG ) Hồ Ngọc Nữ (QGNT+LQĐ) Nguyễn T Yến Tuyết ( Ré.Mundi+St Enfance)Trần Phương Thu ( BTX,ĐL) Trần Kim Phượng (THD,ĐL) Nguyễn T Ngọc Dung (Huyền Tr,NT+NQ,BH)  Nguyễn thị Thanh Trí (Nữ TH NT) Phạm Thị Hải (Nữ TH NT) Nguyễn thị Ngọc Dung (Nữ TH NT) Trần thị Thu Tâm (BTX ĐL) Nguyễn thị Trung Huê (NTH Saigon) Triệu Ngọc Yến (HB Saigon), Chu Cẩm Anh (BTX,ĐL), Nguyễn thị Liên Dung (TV, SG), Phạm thị Ngọc Trâm (TV, SG)...

(còn tiếp)…

Đăng ngày 21 tháng 06.2016 - Bổ túc ngày  25 tháng 06.2016, Bổ túc ngày 31 tháng 07.2016.


IM LẶNG !

 

Chau Doan's photo.

Ảnh: Những lồng đánh mực phơi nắng ở Nhân Trạch, Quảng Bình. Đây là những lồng dùng cho thuyền câu mực nhỏ. Từ ngày xảy ra thảm hoạ thì không dùng đến vì mực ở gần bờ không còn.

Châu Đoan

Sáng nay người đàn bà tôi phỏng vấn ở Quảng Bình gọi điện cho tôi hỏi: "Có tin gì mới chưa chú. Các chú phỏng vấn xong có viết bài gì không? Mà tôi trả lời phỏng vấn của chú thì liệu có làm sao không, có bị đi tù không chú? Bao giờ thì nhà nước công bố nguyên nhân hả chú. Cá chúng tôi đánh được giờ chỉ bán được chừng nửa giá. Con cái tôi thèm cá lắm mà không dám ăn chú ạ."
Thấy vậy, tôi chủ động gọi cho người đàn ông khác đã trả lời phỏng vấn.

Ông ấy bảo tình hình vẫn thế, từ đợt hỗ trợ duy nhất 7kg gạo và 50,000 VND thì chưa có gì mới. Khi hỏi có ai trong làng bị đói chưa. Ông bảo: "Chúng tôi không chết đói cũng sẽ chết vì độc chú ạ. Người Việt Nam mình ác độc lắm."
"Thế là sao ạ?"
"Trung Quốc nó giết cá nhưng người Việt Nam mình giết nhau. Cá đánh được về chính ngư dân không dám ăn, thương lái không dám ăn, chỉ mang đi nơi khác bán. Thế không phải là giết nhau là gì? Tôi cảm thấy thế giới này buồn quá."

Điều này chính là điều tôi thấy đáng sợ nhất. Thương lái vẫn thu gom cá đánh được đều đều, họ chở đi đâu nếu không phải là đưa về những kho đông lạnh ở thành phố lớn, rồi sẽ được dùng làm nước mắm?

Sự hèn nhát thường đi cùng với sự dối trá, dã man, vô nhân tính. Khi tầng lớp trí thức hèn nhát, nhất định ngậm miệng vì sợ hãi vu vơ, nhất định bênh vực chính quyền đến phút cuối cùng thì trách gì ngư dân, người buôn bán vô nhân đạo, chỉ làm sao để có lợi nhuận?


Chỉ lo cho miếng ăn trước mắt của họ. Cả xã hội sẽ tìm cách ăn thịt lẫn nhau để sống. Tất cả đều xứng đáng với nhau phải không? Kêu ai, kêu sao nổi? Đều là phường mèo mả gà đồng cả mà.
Cả dân tộc này cùng đưa nhau tới chỗ diệt vong. Chẳng phải bệnh nhân ung thư đang chật cứng ở các bệnh viện K rồi sao? Cứ im lặng mà đi vào cõi chết, trong lòng hoang vu không biết ngày mai con cháu ta sẽ sống thế nào.
Sáng nay thấy FB lan truyền những bức ảnh chụp từ Quản Thọ, Quảng Bình những đàn cá bé xíu như cá cơm, cá buôi, cá trích ve nhảy lên bờ. Hiện tượng này chỉ xảy ra với cá to, cá ngon ở Nhân Trạch, Quảng Bình khi mới xảy ra thảm hoạ. Thực ra thì tôi nghĩ không phải là cá cố tình nhảy lên bờ. Chẳng qua là cá bị nhiễm độc, sức yếu, cá cố ngoi lên mặt nước, bị sóng đánh dạt vào bờ khi còn sống.

Hôm qua, một cậu tôi biết đã lâu cmt là "Anh lên tiếng nhiều thế thì đến giờ đã được gì rồi?" Cái giọng rõ ràng là khiêu khích chứ không phải là một câu hỏi chân thành. Trong lúc bực mình, tôi block luôn. Người trẻ, người thiếu hiểu biết thì tôi không chấp, đến kẻ có học mà ngu lâu đến vậy thì tôi không mất thời gian để đối thoại hay trạnh luận, giải thích làm gì. Tôi không có nhu cầu nhìn thấy cái tên của cậu ta trong FB của tôi.
Chính sự im lặng, nghĩ lên tiếng không làm gì mà chúng ta đang sở hữu một xã hội tởm lợm như hiện nay. Một xã hội khi con người tìm cách "ăn thịt người", con người chỉ chăm chăm lo cho cái dạ dày và cái sự "sống mòn" của mình.

Khi lòng tin vào con người đã xuống đáy, không gì tồi tệ hơn.
Hôm nọ trên Vietnamnet còn có bài cảnh báo đậu phụ chứa nhiều chất gây ung thư. Vậy chúng ta biết ăn gì cho an toàn. Rồi đây, thứ gần gũi, cần thiết nhất đối với bữa cơm người Việt là giọt nước mắm cũng bị nghi ngờ nhiễm độc thì chúng ta biết ăn gì?

Lời Bộc Bạch của Các Cụ Giáo Chức Già Yêu Nước
vimeo.com
This is "Lời Bộc Bạch của Các Cụ Giáo Chức Già Yêu Nước" by on Vimeo, the home for high quality videos and the people who love…

 


Em ước một lần về với biển chiều nay

Trần Thị Lam

Em ước một lần về với biển chiều nay
Đặt bàn tay lên trái tim nghe trùng dương rì rầm vọng về từ sâu thẳm
Em ước mình có thể giang tay ôm vào lòng từng con sóng
Nghe nhịp đập liên hồi để biết biển hồi sinh.

Em ước một lần đứng trước biển lúc bình minh
Để đón những con thuyền khơi xa vừa cập bến
Nước da nâu, nụ cười, giọng Nghệ đầy thương mến
Con còng gió hiên ngang trên bãi biển yên bình.

Em ước một lần về với biển để đứng nhìn
Những con sóng xô vào bờ cát trắng
Giữa trời biển nguy nga cao rộng
Có “Cánh buồm đỏ thắm” của em không?

Em ước một lần ngồi ngắm biển đêm trăng
Nghe lại bản tình ca của những “Nàng tiên cá”
Bản tình ca dở dang dội vào ghềnh đá
Thương bao nốt nhạc buồn buông xuống giữa thinh không.

Biển bây giờ hoang vắng đến mênh mông
Nàng tiên cá đã hoá thành bọt biển
Cánh buồm đỏ ra khơi biết khi nào về bến
Chỉ còn gió lang thang khắp những vạn chài buồn…

Trần Thị Lam

– “Cánh buồm đỏ thắm” là tên cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Nga Alexander Grin.
– “Nàng tiên cá” là truyện cổ tích của nhà văn Andersen.

Facebook Trần Thị Lam.com