Thơ Đặng Huy Văn & Nguyễn Hoàng Khanh

Mà xây tượng gã lụy Tàu, nên chăng?

(Kính tặng đồng bào các dân tộc tỉnh Sơn La, Tây Bắc)

Nợ công sắp sửa ngập đầu
Mà xây tượng gã lụy Tàu, nên chăng?
Kẻ thù truyền kiếp xâm lăng
Gã coi như thể họ hàng anh em
Đồng bào yêu nước thì đem
Người Tàu sang bắn không thèm hỏi han
Hàng vạn người bị giết oan
Cải Cách Ruộng Đất ai làm nên đây?
Mà nay còn dựng tượng đài
Tốn hơn ngàn tỷ cho loài ác nhân!
Dân mình nghe đến thất thần
Tiền xây trường học đang cần, có đâu!
Trẻ con đi học không cầu
Phải chui túi bóng giằng nhau dây thừng
Lũ về nước ngập mênh mông
“Muôn vàn thân ái nhi đồng” dạt trôi
Sơn La mình, Tây Bắc ơi!
Bao năm theo gã, bấy đời khổ đau…
Hay dựng tượng để đồng bào
Tây Bắc căm hận giặc Tàu xâm lăng
Cưu mang một gã lang thang
Rước voi về xéo họ hàng tổ tông
Nhượng Tàu biển đảo, núi sông
Bằng Công Hàm của ông Đồng ngày xưa
Đồng bào đã sáng mắt chưa
Ai yêu nước, ai dối lừa, Việt gian?
Gã sinh một lũ quan tham
Theo Tàu để được làm quan nối đời
Xây biệt thự, tậu xe hơi
Đâu còn liêm sĩ của người Việt Nam
Chính quyền ức hiếp dân oan
Bắt dân cống nạp về làm của riêng
Mồm hô “hữu nghị làng giềng”
Tay dâng Tổ Quốc thiêng liêng cho Tàu!
Đoàn kết lại hỡi đồng bào!
Đập tan bè lũ thân Tàu Việt gian
Cùng nhau đòi lại Trường Hoàng
Là tượng đài Đức Gia Long kiếp đời!

Hà Nội, 11/8/2015
Đặng Huy Văn

Nguồn: http://danghuyvan.blogspot.com


 
Đặng Huy Văn Giới Thiệu: Tôi có một người thầy giáo cũ hồi còn học tại Khoa Toán trường Đại Học Tổng Hợp Hà Nội cuối những năm 60 của Thế Kỷ trước. Thầy giáo của tôi tên là Nguyễn Hoàng Khanh đã dạy Đại Học Tổng Hợp từ ngày anh chàng bần cố nông Nguyễn Phú Trọng mới lơ ngơ bước vào trường. Gia đình của thầy giáo tôi đã bị CS quy là Tư Sản nên những năm 1958-1961 đã bị chính quyền Hà Nội tịch thu nhà cửa, bắt đi cải tạo,

Thầy giáo của tôi ngày đó đang là sinh viên cũng bị chúng quy kết thuộc nhóm "Nhân Văn Giai Phẩm" vì đã ủng hộ Trương Tửu, Trần Dần, Phùng Quán, Văn Cao...Vì vậy mà chúng đã bạc đãi thầy tôi suốt cả cuộc đời nhưng may do thầy chuyên môn giỏi nên chúng vẫn cho thầy đi dạy. Đến bây giờ thầy tôi đã ngoài 80 tuổi, dù đã về hưu hơn 20 năm mà vẫn phải trăn trở ngày ngày vì cuộc mưu sinh để nuôi vợ nuôi con.

Sau đây, tôi xin trân trọng gửi tới quý vị độc giả những dòng tâm sự của thầy giáo Nguyễn Hoàng Khanh về cái thời cuộc nhiễu nhương đang đày ải biết bao nhiêu thế hệ người Việt Nam từ ngày "Cách Mạng Mùa Thu" đến nay.

70 NĂM NGHĨ PHẬN MÌNH

(Thơ tâm sự tặng Huy Văn)
Bẩy mươi năm chỉ "vâng lời"
Chết oan vẫn phải tươi cười "nhờ ơn...."
Đen ngòm phải nói trắng trơn,
Đói dài vẫn nói "thiên đường trần gian"
Viết không phạm "húy"các quan.
Nói thì phải đúng với đường lối chung
Khi cần, đấu cả cha, ông
Càng to mồm chửi, càng thông lập trường!
Đấu tranh giai cấp - tai ương
Ngoài đời tan nát, trong trường ghét nhau
Hôm qua "đồng chí, đồng bào "
Hôm nay hai tuyến chiến hào đấu tranh
Bắn giết cả vạn dân lành,
Vài câu nhận lỗi - tan tành nỗi oan
Hứng lên, bắt góp ruộng vườn,
Cửa hàng, nhà xưởng - triệt đường tư nhân
Cơm, mì, kem, phở quốc doanh
Gội đầu, cắt tóc ...cũng thành nhân viên
"Xin -Cho" gieo thói cửa quyền
Dân thành chuột bạch để đem thực hành.
Càng thi thố, càng tan tành
Đói nghèo vẫn tán "tài tình, tinh khôn"
Quay về kinh tế thị trường,
Tự khoe "cởi trói", mở đường dân sinh
Lúc này, bố nắm quyền hành
Con giòng, cháu giống tung hoành vét vơ
Nơi nào ngon mắt, dễ "phơ"
Khoanh vùng quy hoạch chung cư cao tầng
Xót thay giải phóng mặt bằng
Cả nhà bị tống ra đường lắt lay!
Thương sao, ruộng mật, bờ xôi
Cây ủi bật rễ, lúa vùi bùn đen
Đành làm thằng ở, con sen
Chân trời, góc bể phận hèn từ đây....
Tư bản đỏ, cả một bầy
Con ông, cháu cụ, đêm ngày hại dân
Đất này đổ máu bao năm
Mong nước độc lập, dân lành tự do
Pháp, Mỹ rút, giặc Tầu vô
Đoạn đường Bắc thuộc đang chờ đó đây!
Đêm nằm càng nghĩ, càng cay
Đem thân phó mặc cho ai xoay vần
"Bắt cởi trần, phải cởi trần
"Cho may-ô mới được phần may-ô...."
Bẩy mươi năm sống xô bồ
Cuối đời mới thấy bơ vơ thân mình!
Hà Nội, Mùa hè đêm trở mưa

Nhà giáo Nguyễn Hoàng Khanh
(Một thời là thầy giáo của TBT Nguyễn Phú Trọng)

 


Một bài viết toàn dấu sắc:

Cháu muốn tố giác Bác Cáo* trước thế giới

Hoàng Nhi

 
Nhân việc thứ trưởng Trương Minh Tuấn ký quyết định thu hồi thẻ nhà báo của nhà báo Đỗ Hùng (Báo Thanh Niên), Dân Làm Báo nhận được một bài viết châm biếm toàn dấu sắc do bạn đọc trong thôn gửi tới. Xin chia sẻ cùng bạn bè trong thôn, đặc biệt gửi tới Thứ trưởng Tuấn – người đang chạy đua vào vị trí Bộ trưởng Bộ thông tin với lời nhắn: Chú Tuấn cứ ghét dấu sắc, lắm chú thích phóng bút viết dấu sắc khiến chú Tuấn lúng túng, húng hắng.
 
Hoang-Nhi (Danlambao) – Bác Cáo gốc gác nước khác, lúc trước sống dưới núi Các Mác, trú hốc Pắc Bó, đất Bắc.
Bác khoác lác Bác thích dép lốp, cách sống chất phát. Bác nói thế, chứ lối Bác sống rất tốn kém. Lúc mới kháng chiến, các thứ thiếu thốn, lắm lúc cấp dưới đói khát sắp chết. Bác phán: “Bác ngán nếp, chán bắp, chí thích đớp chó nướng uống với đế nếp”. Bác thích uống nước suối mát có nắp đóng. Bác khoái tắm nước suối nóng có chất muối khoáng. Bác nói với cấp dưới:
– Bác cấp nhớn, cốt cách quí phái, Bác đếch muốn tắm nước giếng. Bác rất khiếp nước giếng. Nước giếng có lá, có ếch nhái lí nhí.
– Lấy nước ấy nấu chín với chút muối. Phát các chú, thím cấp dưới uống thế cháo chống đói.
Có lúc Bác mớ Bác sắp có bí quyết cứu thế. Bác vớ lấy lý thuyết Các-Mác, Cứ thế, Bác ngốc nghếch nuốt ngấu nghiến, chứ kiến thức bác rất lú. Bác đếch có biết thấu hết thứ lý thuyết í. Thuyết Các-Mác, cái mớ lý thuyết bá láp ấy thế giới vứt xó rác, chó thấy muốn phóng uế.
Các “Cố Vấn” lúc ấy rất khoái khích Bác. Hứng khí, Bác nói bác muốn quất tế hoá lý thuyết Các- Mác, Trước giúp Đất nước tống Phát-Xít, đánh Đế Quốc. Kế đến giúp thế giới cứu đói, thoát ách áp bức, khống chế các nước lớn lấn áp nước bé…
Đúng cái thói bốc phét! Có số Cố Vấn chán ngán nói xéo thế đấy. Bác éo biết.
Có đứa nói “xấu” Bác, Bác biết, Bác thuốc chết ngắt.
Bác khoác lốt trí thức chứ Bác rất ghét lớp trí thức có tiếng. Bác sống rất láu cá chứa chất thú tính.
Bác nhớn chứ Bác có thú… thích bế các cháu gái mới lớn. Bác bú mớm, mó máy các cháu gái khắp chốn… Thấy rất ngứa mắt.
Các nước khắp thế giới biết Bác thiếu đứng đắn mới khuyến cáo Bác trước. Cấm Bác bế bú hít các cháu gái các nước ấy. Bác rất tức, Bác chống chế với khách Quốc Tế:“Các Cháu gái nước tớ, lớn bé mến Tớ tất. Nếu tớ muốn… tớ cứ… Các cháu ấy tiếp tớ rất hứng thú, éo có đứa chống đối ”.
Bác có biết?
Lắm đứa tố Bác hiếp các cháu. Thấy Bác, các cháu khiếp muốn té c… đ… chứ các cháu đ… có hứng tiếp Bác. Nhá!.
Bác rất khoái… các cháu gái núi. Bác nói: “Các cháu ấy rất thích hát, chất phát, ít có ý kiến, rất hiếm dám chống đối”. Với các gái núi ấy Bác thích cháu Gái Núi X** nhất. Bác chiếu cố X rất táo. Hết bế tới b…,b…, Bác tới tấp hiếp Gái Núi. Bác hiếp tới chán. Gái Núi tiếp Bác riết tới lúc Gái có cháu Tất Tín, Gái Núi muốn Bác cưới có giấy giá thú, Bác mất hứng. Bác thấy hết sướng tiến tới Bác ghét đắng.
Bác tính kế mới. Bác muốn kết thúc dấu vết dính líu với Gái Núi X. Bác quyết hết sức thất đức: “Giết!” Bác bất chấp.
Đám tướng tá lớn bé biết Bác ác đức thế cứ trố mắt ngó (có đứa ráng nhắm mắt), chứ đếch dám có ý kiến. Các chú chiến đấu rất tốt, chống các thứ khác rất khá, chứ chống cái ác trước mắt… Các chú ấy chống rất… yếu, tránh né rất khéo.
Các chú éo có khí phách, éo có xứng đáng với chức tước lớn các chú nắm.
Các chú lúc ấy rất khiếp Bác?
Ý thức Tốt/Xấu các chú quá thấp kém?
Các chú ấy có đức tính giống Bác?
Các chú ấy lấy cớ cấp dưới cấm có ý kiến trái với cấp nhớn. Mấy chú cứ thế mắt nhắm mắt ngó, đếch dám hó hóe.
Bác xúi chú Hát (H***) lấy xế cán chết Gái Núi X vứt xuống cống. Hát nói: “Cái đó đối với cháu, đếch khó!”. Bác nói: “Thế mới xứng Cháu Bác… Tốt!, Rất tốt! Cấm thất hứa đấy nhá!”
Trưóc lúc giết X, Hát lấy hết sức táng X mấy cái tát tóe khói. X choáng váng té sấp. Hắn dí…, ép hiếp X mấy cú mới xách cán búa quất mấy phát trúng gáy. Máu bắn tứ tóe với tiếng hét, tiếng khóc rống. Hắn thấy thế khiếp quá, lấy sức kéo lết X xuống dưới đất, tống xế cán nát óc. X chết tức khắc.
Nhớ Mốt-Chín-Sáu-Tám (1968), Huế có cái Tết rất khốn đốn. Lúc bá tánh sắp thắp nến cúng vái các Đấng đón Tết. Bác kín đáo chúc Tết láo: “Quyết đánh tốt nhá các cháu… Chiến thắng ắt… có Bác…” Cố ý muốn bắn tiếng xuất phát, nhắn các chú “cán núi”, đám lính-núp láng (lính Nón Cối) xách súng, vác giáo mác đánh lén phố Huế tới tấp, đúng lúc tiếng pháo Tết mới tí tách đốt. Chúng núp dưới Bóng Tối bắn phá rất sắc máu.
Cái đám Cán Núi hắc ám (HPNT, HPNP…) kéo xuống phố bắt trói bá tánh, lấy báng súng đánh bá tánh tới ói máu. Chúng đấu tố láo bá tánh, cấm bá tánh đối đáp. Éo có chút chứng cứ kết án, chúng cứ giết, giết rất gấp gáp. Chúng xúi lính lác giết khách Quốc Tế, bắn giết bá tánh rất ác.
Mấy hắn hống hách quát rất phách: “Bác có nhắn chúng tớ. Giết… Giết hết mới chiến thắng. Mấy chú cứ thế tiếp tiến. Cấm có sót!”.
Tới sáng, lính Nón Sắt tấn chiếm, cứu Xứ Huế. Đánh rất gắt. Với ý chí sắt đá, tướng tá phía Nón Sắt quyết sống chết với cái đám Nón Cối. Lính Nón Cối chết khá. Yếu thế, chúng nhốn nháo rút tháo.
Lúc trốn thoái, chúng bó nhóm bá tánh, kéo hết xuống núi, đến các hốc đá. Chúng báo oán bá tánh, trách bá tánh dám chống chúng, éo giúp chúng đánh lính Đế Quốc. Chúng bắn giết rất khát máu. Thiếu súng ống, chúng lấy búa sắt dếnh bá tánh tét trán, nát gáy. Lấy cuốc béng chém các má, các chế, các cháu gái toác óc, chết rất uất ức, chết khó nhắm mắt. Ác, quá ác.
Khắp phố xá Xứ Huế lúc ấy, xác pháo có lác đác, chứ xác chết kín đất.
Dưới các suối, xác các cháu bé chết lố nhố. Dưới các hố cát, xác bá tánh chất đống, chết đứt khúc. Máu với máu thấm thấu mấy tấc đất, váng tới khắp các suối khiến cá chết lếnh láng.
Thế đấy! Bác cháu chúng nó, cái đám trí thức láu cá khoác áo Các-Mác chứ ác gấp mấy Phát-Xít.
Đứng trước Báo Chí, chúng trí trá rất mánh khoé. Chúng nói: “Phía Đế Quốc bắn giết bá tánh chứ lúc đó tớ núp núi, éo xuống phố, éo chứng kiến, éo biết…”.
Mấy Má ái quốc hiến hết… vốn liếng giúp Bác kháng Pháp, đánh Đế quốc, Bác báo hiếu với cái giấy GIẾT!.
Có thế mới thấy Bác: Cái thứ đớp cháo đá bát. Thứ chó má, có thú tính rất quái ác, có lối sống hết sức thất đức.
Bác xấc láo với Đức thánh****.
Bác phét Bác ái quốc, chứ Bác éo có ái quốc lấy chút xíu. Bác tính kế kín với Mấy Chú bán Nước rất lém luốc.
Nói túm tắc: Bác rất cáo & rất ác.
Cấp báo đến quí Net-khắp-thế-giới (internet), nhớ chú ý cái đám cháu chắt núp dưới h… Bác. Chúng ké cái bóng Bác hút máu…tháng…
Kính Bút.
Cháu.
Tái Bút: Các chú, các bác lướt nét, thấy bức xúc cứ đánh máy tố Bác tiếp giúp cháu. Cháu đuối sức muốn stop. Bái bai.
______________________
 
Chú thích:
Cháu tố Bác rất chứng cứ, chứ đếch có tố láo nhá! Nếu muốn sớt (search) Net kiếm quá khứ Bác, ắt có khối thứ nói tới Bác. Cứ check.
– * Cáo già thành tinh, còn gọi là Hồ ly tinh
– **Sơn nữ N.T. Xuân
– ***T.Q. Hoàn
– **** Ông Hồ dám xưng hô ngang tàng trưóc tượng Đức Trần Hưng Đạo như sau:
“Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng.
Tôi bác chung nhau nghiệp kiếm cung,
Bác diệt xâm lăng, thanh kiếm bạc,
Tôi trừ giặc giã, ngọn cờ hồng.
Bác đưa một nước qua nô lệ,
Tôi dẫn năm châu đến đại đồng.
Bác có linh thiêng cười một tiếng
Mừng tôi sự nghiệp đã thành công!”

 

 

Đăng ngày 19 tháng 09.2015