banner

Sau 15 năm hoạt động (2008-2023), website Ái hữu Đại học Sư Phạm Sài gòn ngưng việc đăng thêm bài vở và tin tức.

Độc giả muốn lưu giữ bài viết và hình ảnh để làm tư liệu, xin vui lòng truy cập vào các tiết mục đã đăng trên trang web để download.

Xin chân thành cảm tạ sự hợp tác của tất cả các tác giả và độc giả đã dành cho trang web.

20.07.2023
Admin Website Ái hữu Đại học Sư phạm Sàigòn

Thơ Cao Nguyên


Thơ gửi chính mình (2)

và gửi các Bạn

Thơ gửi chính mình… viết đã lâu
Từ khi mái tóc chớm phai mầu
Nếu không đọc lại thì quên mất
Đầu óc dạo này... cứ sao đâu

Cái đáng nhớ thì không chắc nhớ
Cái muốn quên thì cứ nhớ luôn
Nhớ nhớ quên quên thành cố tật
Như lão đồ gàn dại dở khôn

Mình viết cho mình... thôi ráng đọc
Đọc rồi cũng cố gắng làm theo
Hồng nhan tri kỷ cười khi dễ
Em biết các ông chỉ hứa lèo

Rồi ngắm nghía từ trên xuống dưới
Rằng anh tốt bụng... cũng hơi lo
Nàng phán: Y như là thánh phán
Nếu mà vòng bụng cứ càng to
Thì ắt vòng đời càng ngắn lại
Biết nói sao trong tiếng thở dài
Ừ nhẽ! ba khôn dồn một dại
Phải siêng năng tập exercise

Tập tành bữa đực bù bữa cái
Năm thì mười họa lắm đơn sai
Bù khú bạn bè là thoải mái
Ôn chuyện trước sau đến cảm hoài

Nhớ một thủa nao rất huy hoàng
Party, đám cưới cứ sắp hàng
Giờ đã đứng theo chân bô lão
Đa phần đi đám với điếu tang

Một đoàn các cụ cười móm mém
Toàn là những "mầm non nghĩa trang"
Bạn già cảm khái ngâm ngợi mãi
Nào là tri túc với tiện nhàn

Nói vậy chơi thôi, không phải vậy
Như thơ vẫn viết để chính mình
Gắng sống như mình xưa nay vậy
Và sống như là hướng đạo sinh.

tháng 8/2017
Cao Ngọc Cường

Bài này mình mới viết đây thôi khi tháng 8 kéo bài thơ cũ về và bỗng cảm hoài.



Thơ gửi chính mình (1)

và gửi các Bạn

Nhẹ bước dần qua tuổi đã buồn (*)
Thế nên càng cố phải vui luôn
Khi bóng nắng nghiêng chiều sắp tắt
Thì đời như những tối tân hôn

Để lòng thảnh thơi đừng bận rộn
Phiên phiến phải chăng chớ miệt mài
Làm vừa sức thôi đừng cố quá
Kẻo mà quá cố lại nguy tai

Trần ai khoai củ cũng đã từng
Đến tuổi lão lai ấy cũng mừng
Quê người trót lỡ thân ly khách
Thôi đành nhận đại đất tạm dung

Làm một chốn quê mà nương náu
Chờ một ngày theo gót ông bà
Phước thay cũng đã qua hàng sáu
Cảm tạ ơn đời đã cho ta

Lấy vợ có con rồi có cháu
Làm chồng làm bố lại làm ông
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ
Được mà như vậy có thành công

Thôi chẳng hơi đâu ngồi đếm tuổi
Thiên địa hàm ca quá mênh mông
Mặc thời gian đi đừng gấp ruổi
Đời thường nếu có vẫn hơn không

Mỗi ngày chịu khó chừng non tiếng
Đi bộ vài vòng ngắm công viên
Tối ráng ngồi tập thiền tĩnh tọa
Để lòng lắng xuống đặng bình yên

Nhớ câu "thần khẩu hại xác phàm"
Miếng ăn miếng uống cũng đừng ham
Bình minh nhấm nháp trà đôi chén
Đêm về làm một chút rượu vang

Bằng hữu dăm ba bàn thế sự
Chuyện nhà chuyện nước chuyện thế gian
Đi mây về gió dăm trang web
Nhân tình thiên hạ sự lan man

Mỗi niệm cũng như là mỗi động
Như trường lưu thuỷ thuận Thiên ân
Được vậy thì cứ vui làm vậy
Bốn mùa là mãi một mùa Xuân.

15 tháng 08.2015
Cao Nguyên - Cao Ngọc Cường

(*) Chợt nhớ bài Tuổi đá buồn (TCS) "Tuổi buồn như lá gió mãi cuốn đi quay tận cuối trời" và đến tuổi này phải đổi là tuổi đã buồn.

 

 

Đăng ngày 15 tháng 04.2018