Bầu cho ai?

Peter Trần

Còn hai tháng nữa là đến ngày bầu cử Tổng Thống. Gần ngày bầu cử, có biết bao nhiêu chiêu trò, thường là bẩn thỉu, được đem ra xài. Cứ bốn năm một lần lập lại. Có lẽ năm 2020 là năm nhiều trò bẩn nhất, bẩn tới mức đê tiện, được đem ra sử dụng. Tin tức tràn ngập từng giờ.  Chánh tà, thật giả, như nấm sau mưa, đầy trên truyền thông và mạng xã hội.  Ai viết gì, kệ! Tui chỉ thích viết tào lao cho đỡ nhức đầu.
Rồi, ai thích chuyện tào lao thì mời bưng ly cà phê “cái nồi ngồi trên cái cốc” ra đi. Vừa nhâm nhi vừa đọc chơi. Mệt cứ nghỉ. Chuyện tào lao có thể chỉ là chuyện lan man từ anh già lẩm cẩm Ba Đần, chuyên gia của binh pháp “núp hầm kiếm phiếu”, nôm na miệt vườn là “cà chớn chống xâm lăng”, cho tới cô Tư Mai Liên, màu da trộn giữa “màu đà với màu nâu” (hỏng phải đen nghen), nhờ biết xách đít la cà làng trên xóm dưới, kiếm trai “bao”, mà nên danh phận, hay chỉ là chuyện tầm phèo của anh chàng chạy xích lô, tới anh tiến sĩ du đãng. Nó chẳng ăn nhập vào đâu hết trơn hết trọi. Lâu nay tui vẫn viết vậy. Viết chơi như thiệt. Viết thiệt như chơi. Viết tới mệt, tới chán, tui sẽ nghỉ.

1. Ở Mỹ mà hận Mỹ
Gia đình tui chờ đợi mỏi mòn hơn một năm ở trại tỵ nạn, vì không thuộc diện ưu tiên nào để Mỹ hốt! Không là quân nhân, không từng làm việc cho Mỹ, không được tàu Mỹ vớt, cũng không có thân nhân ở Mỹ. Bốn diện ưu tiên đó được Mỹ nhận tức khắc, chỉ trong vài tháng là đặt chân đến xứ cờ hoa. Phái đoàn Mỹ từ chối thẳng thừng gia đình tôi ngay từ cuộc phỏng vấn đầu tiên. May mà anh chàng phỏng vấn có “thòng” một câu, giúp tui biết đường để binh: “Gia đình bạn nên nộp đơn xin đi định cư ở một vài nước khác. Khi nào nhận được giấy từ chối, thì chúng tôi mới cứu xét lại.”
Năm đó tôi mới hăm mấy tuổi, mặt còn búng văng sữa, nhưng khá lanh lợi. Tôi bàn với bà xã: Mình có hai đường binh. Một, nếu mình xin đi Úc, họ nhận tức thì, bởi vì nước Úc ưa nhận người có gia đình, không khoái dân độc thân, nhứt là nếu tui khai có học 4 năm ĐH Nông Nghiệp, ngành Trồng Trọt, thì càng có ưu thế. Nhận siềng! Nhận trong nháy mắt! Đó là kinh nghiệm, là quan sát, là nghe ngóng tình hình trong trại, nên khá chính xác. Chúng tôi đồng lòng quyết định: Không làm đơn đi Úc! Làm lì, chờ đi Mỹ, mấy năm cũng chờ!
Plan thứ hai, và là plan chính, tôi bàn với bà xã: Mình xin đi Nhựt! Xin đi Nhựt không phải để được đi, mà xin để có giấy từ chối, vì anh chàng Mỹ đã “thòng” như vậy! Nhựt là cái xứ đất hẹp dân đông, có phần kỳ thị hơn Mỹ, nghe đồn vậy. Những thuyền nhân cho dù được tàu Nhựt vớt, họ cũng không chấp nhận cho định cư, huống hồ là gia đình tui đông như kiến: vợ, con, em, cháu, 9 miệng ăn, làm sao họ nuôi? Họ từ chối là cái chắc!
Đúng y bon như dự đoán, chỉ một tháng sau, tui nhận được giấy từ chối. Trong chuyến tàu của tui cũng có nhiều người không thuộc diện ưu tiên đi Mỹ. Tôi đem kế sách “Gia Cát Loà” của mình ra bàn, có hai thằng bạn chịu nghe theo, số còn lại cứ ở lì, tới đâu thì tới.
Lần phỏng vấn kế tiếp, phái đoàn Mỹ gật đầu, cho đi Mỹ với diện nhân đạo (gọi là diện hốt rác)! Diện gì cũng được! Đâu cần lô độc đắc! Lô an ủi cũng là trúng số rồi! Mấy đứa không nghe kế sách của tui, ở lại trại mút mùa, và cũng không biết họ có đến Mỹ được không, hay lưu lạc phương trời nào!

Thời gian nhiều năm đầu ở Mỹ, dĩ nhiên lam lũ, cày bừa, là chuyện ai mới sang cũng vậy. Điều đáng nói là dù lòng dạ rất rất rất, ba lần rất biết ơn nước Mỹ, biết ơn lòng nhân đạo đã giang rộng vòng tay đoán nhận chúng tôi, biết ơn những trợ cấp hết sức cần thiết ban đầu, nhưng cũng ray rứt, âm ỉ trong lòng một chút oán hận nước Mỹ: Đã bán đứng VNCH, đã bỏ rơi đồng minh, để cho CS Bắc Việt nuốt chửng miền Nam dễ như ăn cháo nguội! Tôi tin là cũng có rất nhiều người tỵ nạn VN cũng có tâm trạng như tôi lúc đó, và thậm chí đến bây giờ, vẫn còn người Việt hận Mỹ. Nó hoàn toàn thuộc về cảm tính, là chuyện tự nhiên, hiểu được. Cái hận mất nước, nỗi nhục vong quốc, “sống để bụng, chết mang theo”, khó phai nhoà lắm!
Tôi mở tiệm bán furniture. Các hãng sản xuất chủ yếu là ở Mỹ. Thời đó TQ chưa “lộng hành”, chiếm hết thị trường Mỹ như bây giờ đâu! Một lần tôi ngồi nói chuyện với một anh chàng bán hàng cho một hãng sản xuất. Cũng khá thân. Tôi đoán anh ta lớn hơn tui năm ba tuổi gì đó. Người Mỹ kỵ hỏi tuổi tác dữ lắm. Anh ta từng tham chiến ở VN, biết nhiều chuyện về chiến tranh VN hơn những tay phản chiến Mỹ. Anh ta có thể ngồi hằng giờ, nghe tôi kể chuyện ăn độn, ăn cướp nhà, ăn cướp xe, đày đi kinh tế mới, đổi tiền, đốt sách, đì học trò dựa theo lý lịch, bỏ tù những kẻ ngã ngựa,… đến chuyến vượt biên “thập tử nhứt sanh” của gia đình tôi. Trong những chuyện đó, tôi cũng có bày tỏ cho anh ta cái cảm nghĩ “oán trách” Mỹ. Anh ta điềm nhiên đặt vấn đề với tôi đại ý vầy:
- Tạm thời trong vài phút, bạn hãy quên đi bạn là người Việt, quên bạn là boat people từng trải qua một chuyến vượt biên kinh hoàng trên biển cả, quên những ngày tháng sống dưới chế độ khà khắt CS, được hong? Bạn hãy đặt giả dụ bạn là tôi, là người Mỹ, rồi bạn nhận định coi quan điểm tôi sắp nói với bạn có hữu lý không nhe.
Tôi gật đầu đồng ý, quên đi da vàng mũi tẹt mắt nâu, cả đời ghiền nước mắm của mình, đóng vai thằng Mỹ da trắng mũi lõ mắt xanh, cả đời ăn bơ sữa. Hắn ta bắt đầu:
- Thứ nhất, nước Mỹ, dân Mỹ, chánh phủ Mỹ, không hề nợ bạn hay nợ VN một xu teng nào cả. Nước Mỹ đã chi hàng tỷ tỷ và hàng chục chục ngàn sinh mạng của những thanh niên Mỹ vào chiến tranh VN là chuyện bạn không thể phủ nhận được. Mỹ giúp VN vô điều kiện. Mỹ chưa hề ra điều kiện cho VN phải hoàn trả chi phí chiến tranh chống quân xâm lược Bắc Việt. Không đòi tiền, không đòi đất, không đòi biển, không đòi tài nguyên thiên nhiên dưới biển hay trên rừng của VN. Hoàn toàn free! Không có Mỹ, thì với súng đạn từ Liên-xô và TQ, VN của bạn đã bị quân xâm lăng Bắc Việt nuốt từ khuya, chớ không chờ tới 1975 đâu!
Giúp VN là lòng tử tế, chớ không phải bổn phận. Lòng tử tế tới một lúc nào đó, với bất cứ lý do gì, khi nó không còn tiếp tục nữa, thì bạn cũng không có một lý gì để than oán: sao không chịu giúp tôi nữa, sao lại “phản bội” tôi? Không có chuyện phản bội ở đây, bởi vì lòng tốt, tính hào sảng, nó khác với bổn phận. Bổn phận mà không chu toàn, mới bị bạn oán trách!
Thứ hai, nước Mỹ tham chiến, lý do chính, là vì lý tưởng tự do, bảo vệ tự do, chống lại chủ nghĩa CS đang điên cuồng muốn nhuộm đỏ cả thế giới, mà CSVN là tay sai của Nga Tàu, có bổn phận phải nhuộm đỏ Đông Nam Á Châu. Chúng đánh miền Nam ngoài chuyện cứu đói cho dân Bắc, chúng còn đánh cho Nga, cho Tàu, cho quan thầy của chúng, mà chúng gọi là “nghĩa vụ quốc tế”. Mỹ giúp VN, cũng là giúp thế giới, giúp nước Mỹ tránh hiểm họa CS.
Là một thanh niên Mỹ, chưa hề biết nước VN ở đâu, sao phải bỏ cha mẹ, lìa người yêu, mang thân đi chiến đấu ở một đất nước xa lạ? Biết bao nhiêu bạn bè của tôi đã nằm xuống, đã không bao giờ có cơ hội quay về Mỹ, thậm chí nắm xương tàn cũng không biết đang ở chỗ nào trên đất nước lạ hoắc đó? Nếu không vì sự an nguy của nước Mỹ, vì thế giới tự do, chúng tôi có liều thân hy sinh không? Không! Không bao giờ! Tất cả chỉ vì lý tưởng tự do thôi.
Khi Mỹ cảm thấy CS không còn là hiểm hoạ cho khối tự do nữa, thì họ rút. Thậm chí họ đạt được một thỏa thuận nào đó với CS quốc tế, có lợi cho Mỹ, cũng là chuyện không có gì đáng trách cả, bởi vì chuyện chống xâm lăng, bảo vệ đất nước VN, là chuyện của người VN, chớ không phải của Mỹ. Nói trắng ra, Mỹ vì quyền lợi của Mỹ, của đất nước này mà quyết định như vậy, thì bạn, một người Mỹ, bạn có thấy cái gì không ổn hay không vậy?
Thứ ba, bây giờ tui muốn bạn đóng vai một Tổng Thống Mỹ, để coi bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ làm mọi chuyện vì nước Mỹ, vì người dân Mỹ, hay bạn vì nước VN, vì người VN? Tổng Thống Mỹ vì nước Mỹ, lo cho dân Mỹ trước tiên, là chuyện hoàn toàn không có gì sai trái hay đáng trách cả.
Tóm lại: quân xâm lược, kẻ có dã tâm thôn tính đất nước bạn, và mấy tên đầu sỏ cung cấp phương tiện chiến tranh cho quân xâm lược để bắn giết dân Việt, mới là mục tiêu cho bạn hận thù, oán trách, chớ không phải Mỹ. Nếu họ không xúi giục, không cung cấp phương tiện chiến tranh, và đám tay sai kia không có dã tâm xâm lược, không cam tâm làm tay sai cho chúng, thì Mỹ mắc mớ gì phải xía vào làm chi?
Tôi ngồi ngớ ra như tượng gỗ. Suy nghĩ một chút, tôi gật đầu:
- You make some points, very good points. Even I don’t understand word by word, but basically I know what you mean. You open my mind today! Thank  you!
Anh ta nói không sai vì anh ta là người Mỹ, nhìn vấn đề theo suy nghĩ rất thật, rất thực tế của người Mỹ.
Người Mỹ chỉ nên vì nước Mỹ mà hy sinh, hay đem xương máu và tài lực đi lo chuyện thiên hạ? America First, dĩ nhiên. Nói vậy không có nghĩa là tuyệt giao, là ích kỷ đóng cửa, chỉ lo cho mình. Nhưng nếu có lo cho thiên hạ, thì đó là thứ yếu, Mỹ vẫn phải trước nhất. Nước Mỹ phải trên hết, phải là number one. Không có gì sai trái với khẩu hiệu “America First” của TT Trump.
Một TT mà không vì dân, vì đất nước của mình, thì có phải là một TT yêu dân yêu nước, hay chỉ là một tên mãi quốc cầu vinh? Giữa một kẻ tối ngày đóng vai lịch thiệp nhưng cấu kết với ngoại bang để làm giàu, coi quyền lợi của ngoại bang trên quyền lợi dân tộc, và một kẻ ngang tàng, nhưng một lòng vì dân vì nước, coi dân là số một, tui bầu cho ai đây? Khỏi cần trả lời.

2. Những chuyện tai nghe mắt thấy
Quên chính trị một chút đi. Giờ tui tò le đôi mách, kể chuyện làng trên xóm dưới.

* Có anh bạn bị vợ bỏ. Hỏi tại sao bả bỏ ông? Anh ta thuật lại đầu đuôi lý do, dĩ nhiên dài lắm, dài như diễn văn của các quan lớn ở VN, tui không cách gì nhớ hết. Tui nhớ nhất là khúc chót: Ngày birth day con gái, vợ chồng mời bạn bè hai bên đông lắm. Bà xã lui cui trong bếp như con ở đợ, còn anh ta vận đồ lớn, xách máy lăng xăng đi chụp hình cho khách, hết bà này tới bà nọ. Thời đó chưa có smart phone, nên mới qua Mỹ mà sắm được máy chụp hình là sang lắm! Trong cái “sớ táo quân” dài, có kê tội anh chồng, bà xã phán tội sau cùng nặng nhất: “Ông lo chụp hình mấy con mẹ vú to đít bự, hở hang, còn con ở đợ và vai chính là con gái ông, không có một tấm hình nào coi cho được! Ông cuốn gói đi lo cho họ đi!” Sau khi kể trăm ngàn tội, tính từ ngày mới cưới cho đến lúc chụp hình, nàng bèn trao cho chàng tờ đơn, biểu ký. Ở Mỹ ký hay không ký đơn ly dị, không khác gì hết, vì chỉ cần một người nạp đơn lên toà là xong game. Không ký, thì bất cứ yêu sách gì của đương đơn cũng đều được quan toà ân chuẩn!
Đàn ông mỗi lần cầm máy chụp hình, nên biết rõ ai là vai chính. Coi chừng sẽ có ngày ca bài “Ò e con ma đánh đu, Tặc Răng nhảy dù, Giăng Gô bắn súng,…” như anh chàng kia đó!

* Một anh khác cũng vì lo chuyện bao đồng mà vợ xù luôn. Anh ta là một người đàn ông đa tài: biết sửa xe, biết luôn cả nấu nướng, cộng thêm cái tính tốt bụng. Bất cứ khi nào, dù nửa đêm nửa hôm, bạn bè chẳng may xe ban, nằm đường giữa freeway, hễ gọi là anh ta tới. Thích sửa xe, thích giúp bạn, và không thiếu cái lý do muốn tỏ ra ta đây dân ngon.
Chiếc xe của vợ cửa kiếng không quay xuống được, kêu anh ta sửa năm lần bảy lượt vẫn chưa chịu làm. Cửa hư, xe vẫn chạy, có nằm đường đâu mà gấp. Xe nhà, lúc nào quởn hả sửa, có sao đâu! Nghĩ vậy quá hợp lý? Đã “khôn nhà dại chợ”, mà hễ cứ ngày cuối tuần thì anh ta bày ra nấu nướng nhậu nhẹt, đãi thiên hạ. Dĩ nhiên, múc phần ngon đãi khách cho nở mặt nở mày chớ ai lại múc xương xóc coi sao được! Vợ con trong nhà ăn gì cũng đâu có sao! Làm cả tuần mệt mỏi, phải cho thằng chồng giao du, bù khú với bạn bè vài xâu bia xả hơi chớ! Nghĩ vậy cũng quá hợp lý? Nhưng với vợ, trong trăm tội, hai cái tội vừa kể là trọng tội, tội chỉ biết lo cho người ngoài đường! Chuyện “đường ai nấy đi” không tránh được! Vợ phán một câu: “Ông đi sửa xe cho bạn bè ông, nấu cho thiên hạ ăn đi! Tui đi kiếm thằng nào sửa xe cho tui, nấu cho mẹ con tui ăn!” Lại ca bài “Ò e con ma đánh đu….”!

* Chuyện lấp hồ tắm: Một cặp vợ chồng còn trẻ, dĩ nhiên còn mặn nồng lắm. Nhà có cái hồ tắm rộng, đẹp. Cứ cuối tuần không thằng bạn này, thì con bạn kia muốn đem vợ chồng con cái tới bơi. Đàn ông nào mà không thích giao du, tụ tập. Dĩ nhiên, là người đàn ông lịch thiệp, ai lại từ chối bạn bè! Tuần nào cũng vậy. Nhà cửa ì xèo. Ăn uống, tắm rửa, tiêu tiểu, bày biện,… dĩ nhiên rồi. Người ta tới bơi, hỏng lẽ hỏng cho họ vô nhà vệ sinh hay nhà tắm! Con vợ dọn dẹp lau chùi riết đổ quạu cũng là chuyện tự nhiên. Anh chồng giành dọn dẹp, nhưng không bao giờ vừa ý vợ. Đàn ông mà dọn dẹp lau chùi kỹ lưỡng như đàn bà được à? Anh chồng mướn người ta tới clean, vợ cũng không chịu. Nàng có lý 100%: Tại sao rủ rê thiên hạ tới “phá gia cang” mình, mà mình còn phải bỏ tiền mướn người dọn dẹp?
Sau cùng, vì thương vợ, coi trọng vợ hơn bạn bè, chàng trai trẻ mướn người ta lấp hồ tắm! Lấp thì khỏi còn ai hỏi tới nhà bơi lội bày biện nữa. Trời! Người ta tốn vài chục ngàn để xây hồ tắm, chớ trên đời này có ai bỏ bạc ngàn để lấp cái hồ tắm trị giá vài chục ngàn?
Đó là một gia chủ coi trọng vợ con, coi trọng hạnh phúc gia đình hơn người dưng ngoài đường. Đàn bà nhứt định phải tìm cho mình một người chồng như vậy. Không tìm được, ở giá cho khoẻ!

* Trí thức du đãng: Tui có anh bạn là dân trí thức, có bằng Tiến Sĩ của Mỹ. Tui nhớ hoài câu nói của anh ta: “Trong giới trí thức, tui là tên du đãng nhứt! Trong đám du đãng, tui là thằng trí thức nhứt!” Nói không sai. Trong đời tui chưa từng nghe, cũng chưa từng gặp bất cứ tên anh chị du đãng nào mà đỗ Tiến sĩ! Anh ta kể rằng khi gặp bọn du đãng, anh ta sẵn sàng xăn tay áo lên, phùng mang, trợn mắt, miệng chửi thề y như dân chơi cầu ba cẳng: “Đụ má mày dám chơi tay đôi với tao hong? Ngon bước ra đây, tao dọng chết con đĩ mẹ mày liền!...” Tui phải viết nguyên văn thì khi thuật lại mới lột tả câu chuyện một cách trung thực. Viết tắt ĐM ai mà biết nó là câu chửi thề của miền nào, vì ĐM có thể là đéo mẹ, địt mẹ của dân BK, hay đụ má của dân NK. Xin lỗi người đọc chỗ này nghen!
Với người trí thức, anh ta rất trí thức, lịch thiệp y như giới thượng lưu có ăn học.
Cách hành xử này người Việt mình gọi là “tuỳ người đối diện”! Tui không bao giờ học nổi anh bạn này!

* Bà cố nội cha mày! Lại phải viết nguyên văn nữa! Tui có bà chị họ. Vai vế thì chị em, chớ bả lớn tuổi lắm. Năm tui học lớp ba trường làng, mới tám chín tuổi, thì con gái lớn của chị Ba đã 17, 18 rồi. Nó lớn chồng ngồng, biết yêu đương, mà một tiếng cũng cậu Mười, hai tiếng cũng xưng con ngọt sớt với thằng cậu nhóc tì như tui. Dễ thương không thể tả được!
Cha mẹ nhà quê VN hay mắng chửi, hay rủa xả con cái lắm. Một thói quen phản giáo dục, rất kém văn hoá. Mỗi lần chị Ba chửi con gái, trăm lần như một, lần nào tui cũng nghe mấy cái câu: “Con đĩ mộ nội mày! Bà cố nội cha mày! Cái đồ ôn hoàng dịch lệ!...” Một hôm, con bé chịu hết nổi những lời chửi bới của mẹ mình, nên trả lời: “Sao má không chửi con đĩ mộ ngoại! Bà cố nội mẹ, mà tối ngày cứ chửi mộ nội, bà cố nội cha không vậy?” Nó hỏi có lý vô cùng. Chị Ba bí lối, vì nhà Bác Hai, má ruột của chỉ ở kế bên, dám lôi mẹ mình ra chửi không? Mà ngu gì chửi mẹ mình? Khôn ghê chưa! Đuối lý, chị Ba bèn xách chổi chà rượt đập con nhỏ, với lý do: dám “trả treo” với mẹ!
Có những thói quen xem ra rất thường trong xóm làng, nhưng ở những xứ sở văn minh, nó là một hiện tượng quái lạ, lạc hậu, hoàn toàn phản giáo dục.
Tui viết xong chuyện hàng xóm. Giờ tui viết thêm vài chuyện bao đồng khác:

* Hiện tượng Võ Văn Tạo: Hắn là một trong những tên mất dạy ở VN. Hắn ghét Trump kệ con bà hắn. Hắn chửi Trump là quyền của hắn. Cũng kệ con bà hắn! Trump có chửi lại hay không là chuyện của Trump. Cũng thây kệ Trump. Nhưng hắn chửi người ủng hộ Trump, trong đó có tui, thì dính dáng tới tui rồi!
Mấy ngày trước, hắn viết: “Trump khùng, nhưng chưa khùng bằng những kẻ đến giờ này còn mong Trump đắc cử kỳ 2”. Đối với cái loài mất dạy này, tui phải nhờ chị Ba của tui đội mồ sống dậy, chửi nó một câu mới hả giận. Thế nào chỉ cũng chửi: “Con đĩ bà cố nội cha mày Tạo! Đồ cái thứ không cha sanh, không mẹ dạy, cái thứ tiến hoá từ loài vượn, dù đã qua hàng tỷ năm mà cái gene lặn của loài khỉ cứ canh me, hễ khi nào gene của loài người yếu thế, thì nó trồi lên cho người ta biết mày là giống khỉ! Ai thích Trump, ai mong Trump tái đắc cử, có động phạm gì tới mồ mả ông bà nội ngoại mày, mà mày chửi người ta khùng? Con đĩ mộ nội mày! Đi chết đi!” Ghi chú: Cái vụ gene người và gene khỉ là tui “viết tuồng” cho chị Ba chửi, chớ bả quê muốn chết, biết gene là cái gì! Cám ơn chị Ba! Chị chửi nó dùm em một câu, em thấy khoẻ liền!

* Con nhỏ Môi Khai “Piss on you, Trump”! Cái thứ đái không qua ngọn cỏ mà đòi đái vô Trump! Từ VN mà đái tới Mỹ kể ra nó là “trạng nguyên đái”! Cũng kệ con bà nó! Nó không ưa Trump, nó muốn đái lúc nào nó đái. Tự do ngôn luận mà! Trump không bóp chim nó hay xẻo chim nó là chuyện của Trump. Thây kệ lão Trump! Nó mà chửi tui như tên mất dạy Võ Văn Tạo, thì tui sẽ cầu vong hồn chị Ba tui về “dạy cho nó một bài học” nữa! Liệu hồn nghen bé!

* Còn tên luật sư Nguyễn Thành Tín ở Mỹ, ăn cơm Mỹ mà chửi “Đụ Trump” bị thiên hạ quánh phù mỏ mấy hôm trước nữa! Đã nói là thuật lại, thì không thể thay chữ, sửa chữ của người ta. Lại xin lỗi vì những từ ngữ hạ cấp này. Bà con đánh nó chi để phiền hà với luật pháp Hoa Kỳ về cái tội hành hung. Đánh nó thì khác gì cái đám cuồng phe DC, hở cái là động thủ. Chỉ cần gọi cho tui hay, tui sẽ cầu hồn chị Ba tui về, chửi “con đĩ bà cố nội cha” nó một lần, là nó cũng đủ tởn tới già!

* Có một người nữa cũng đang sống ở Mỹ mà “cuồng” Biden và đảng con lừa. Anh ta biết rõ đảng DC hơn là người Việt không sống ở Mỹ. Anh ta không những là người Công Giáo, mà còn đã từng đi tu, đã khoác áo chùng thâm vài năm, và còn là em ruột của một vị chức sắc cao trong Giáo Hội VN. Anh ta ủng hộ DC, tức là ủng hộ phá thai thả giàn, ủng hộ giết trẻ thơ vô tội không giới hạn, thì đúng là kẻ lạc đạo, hay ít ra cũng là một người thiếu óc phán đoán, không thể phân biệt chánh tà, đúng sai. May mà anh ta không tu tiếp để làm LM. Một LM mà ủng hộ phá thai, ủng hộ Bọn Lưu Manh (BLM) giết người cướp của, ủng hộ bọn vô thần Antifa giựt tượng, đốt nhà thờ,… thì giảng dạy giáo dân của mình như thế nào đây? Tui muốn cầu hồn chị Ba tui về lần nữa quá! Thôi, để tui méc ông anh của y, để ngài dạy dỗ thằng em lạc đạo của ngài. Ai có dịp diện kiến ngài, làm ơn thay tui méc ngài dùm làm phước! Chờ tới lúc tui về bển thì biết tới chừng nào!
Kết luận:

* Tổng Thống có thể ví như gia trưởng của một gia đình. Tôi muốn nói trách nhiệm và tình yêu thương dành cho gia đình của người gia chủ, chớ không phải quyền uy. Gia trưởng kiểu VN, “chồng chúa vợ tôi”, là loại gia trưởng thời tiền sử, dĩ nhiên cũng không bàn ở đây. Một người chủ gia đình mà coi người ngoài trọng hơn vợ, con, như vài câu chuyện kể ở trên, thì bị vợ bỏ, con cái khinh thường, là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Trump phân rõ ai bạn ai thù. Bạn chơi, thù đá đít, không tương nhượng! Dù là bạn, Trump cũng vì nước Mỹ, vì dân Mỹ, hơn là cái đám bạn bè ất ơ năm Châu,  bu lại xôi thịt. Bây nhiêu cũng đủ tui bỏ phiếu cho Trump rồi.

* Khi đi bỏ phiếu, lý do chính có phải là vì cử tri nghe Ứng Cử Viên hứa hay không? Đúng vậy. Coi họ hứa cái gì, có lợi cho mình, lợi tới cỡ nào. Có ƯCV nào mà không hứa? Nhưng sau khi đắc cử, thì mới biết họ có giữ lời hứa hay không? Thường là hứa lèo! Hứa mười chưa chắc làm được một! Ông Trump hứa cái gì, hứa bao nhiêu thứ, và sau 4 năm, ông ta làm được bao nhiêu điều mình hứa? Khỏi dẫn chứng ra đây ông ta đã thực hiện được bao nhiêu lời hứa, thực hiện tới đâu, làm được hay không làm được, chỉ cần biết ông ta biết giữ lời, cố gắng hết sức mình để thực hiện lời hứa, nhiêu đó đủ để tui bầu nữa. Thiên hạ đã bầu cho ông ta năm 2016 bất chấp mọi “đàm tiếu” về tư cách, cá tính, mà chỉ vì những lời ông ta hứa, thì 2020, họ có bầu nữa, cũng là điều tất yếu.

* Trích lời tác giả Vũ Linh trong Diễn Đàn Trái Chiều: “Tư cách cá nhân và con người Trump, xấu tốt ra sao, thiên hạ đã biết quá rõ ngay từ trước ngày bầu cử năm 2016 rồi, và ông vẫn đắc cử, dân Mỹ đã chấp nhận cái tư cách và con người đó rồi, nhai lại làm gì nữa? Có gì mới lạ? Không còn lý cớ nào khác hay hơn sao? Trí tưởng tượng nghèo nàn vậy sao? Nhai lại chuyện ông bốc phét về chuyện chộp bướm gì đó có thể cảm thấy hả hê trong lòng nhưng sẽ không bứng TT Trump ra khỏi Tòa Bạch Ốc được đâu, các cụ ơi. Gọi ông là điên, gian manh, mất dạy,... sẽ chẳng khiến ông mất đi một phiếu nào hết. Thay vì vậy, có nên chú tâm hơn vào những việc ông Trump đã làm cho dân trong mấy năm qua không? Để xem ông có khả năng lèo lái con thuyền quốc gia thêm bốn năm nữa không, hay là nên cho ông về vườn.”

* Sau cùng, Mười Lúa viết vầy: “Trump có là một tên du đãng lên làm Tổng Thống, hay ông Trump là một Thống Thống du đãng nhứt hành tinh, Mười Lúa không quan tâm! I don’t care! I really don’t care at all! Một, ông ta giữ lời hứa. Hai, ông làm mọi việc vì nước Mỹ, vì dân Mỹ. Ba, ông ta úynh sặc máu họng kẻ thù của Mỹ và lũ “ Mỹ gian”, bọn lưu manh giả danh chính nghĩa, bọn buôn dân bán nước. Nhiêu đó quá đủ để Mười Lúa bầu ông ta thêm lần nữa.”

Peter Trần
Mùa bầu cử 2020.



Joe Biden và Hồi giáo

Peter Trần

Vừa đọc tin cụ Joe Biden đi xin phiếu người Hồi Giáo từ Fox News, tới cái câu “Tôi ước gì chúng ta dạy nhiều hơn nữa Đức Tin Hồi Giáo trong trường học của chúng ta” (I wish we taught more in our schools about the Islamic faith), làm tui phát ớn lạnh! Đọc câu kế, tui muốn phát bịnh luôn: Joe Biden tuyên bố sẽ huỷ bỏ lệnh cấm nhập cảnh của TT Trump, có ảnh hưởng đến những quốc gia Hồi Giáo, ngay ngày đầu ông ta làm TT, và đổ hết trách nhiệm cho chính quyền Trump chuyện làm tăng thêm mức độ ‘nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm’ ! (Biden told the voters he would end President Trump's travel ban affecting Muslim-majority countries on day one of his presidency and blamed the White House’s current occupant for "an unconscionable rise in Islamophobia".)
Trời !  Nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm ! Ông Trump làm tăng thêm mức độ nghi kỵ Hồi Giáo một cách vô lương tâm ! Joe ơi là Joe !  Ông ăn gì, tui vừa cúng, vừa lạy ông, trăm lạy ngàn lạy !
Mở clip, nghe chính miệng ông ta nói, mới tin rằng Fox News đưa tin thiệt, chớ không phải fake news. Nghe xong tui muốn xỉu luôn ! Thôi, tui nốc vài viên thuốc an thần cho tỉnh táo để viết xong bài này rồi mới xỉu !
(https://www.foxnews.com/…/biden-muslim-voters-summit-taught…)

Gần tới ngày bầu cử, các Ứng Cử Viên chạy như gà mắc đẻ, để kiếm phiếu là chuyện dĩ nhiên và dễ hiểu. Ai cũng muốn gom cho thiệt nhiều phiếu, từ mọi ngõ ngách, để lên ngôi vua.
Ôi thôi đủ mọi chiêu thức được đem ra thi triển: nói láo (hứa cuội), bánh vẽ (cái gì cũng free), là hai món không thể thiếu. Bươi móc tận hậu môn của đối phương những chuyện thúi hoắc cho bàn dân thiên hạ ngửi chơi, luôn luôn có. Xảo thuật nịnh bợ, mị dân, càng không dễ gì thiếu. Cứ 4 năm một lần, các trò bẩn thỉu này tái diễn. Không có gì lạ cả. !  Từ nay đến ngày bầu cử, sẽ còn biết bao nhiêu trò bẩn thỉu khác nữa sẽ diễn ra trên đất Mỹ này.

Tui đã sống ở đây tròm trèm 40 năm, qua 6 đời TT, từ Reagan đến Trump, và đã đi bầu rất nhiều lần. Tui chứng kiến đủ mọi trò kiếm phiếu, nhưng học theo Hàn Tín, sẵn sàng lòn trôn, quì gối lạy lục cử tri, thậm chí bán cả lương tâm, coi thường cả sinh mạng của người dân, thì lần bầu cử này mới thấy có kẻ xài tới !   Tui chưa từng thấy mức độ bẩn thỉu, dơ dáy, đê tiện... đạt đến mức phải cảm thấy mắc cỡ cho nước Mỹ ! Tui rùng mình kinh sợ về một viễn ảnh “đen như mõm chó” của nước Mỹ nếu như Joe Biden đắc cử !
Tui vẫn hay tự bào chữa cho nước Mỹ: Thôi kệ ! Tuy là tranh cử có bẩn thỉu, nhưng nó vẫn cho người ta quyền tự do ứng cử và bầu cử ! Vẫn đỡ hơn cái trò mèo “đảng cử , bắt dân phải bầu”!  Ai không bầu mà còn chống đối, càm ràm, thì coi chừng cái đầu không còn để đội nón!
Tui cảm thấy quá “bức xúc”. “Bức xúc” trước cái cảnh: họ quỳ lạy tên đầu trộm đuôi cướp để xin phiếu dân da đen; họ xúi bọn CongSan trá hình (Antifa & BLM) đập phá nước Mỹ; họ hô hào đánh giết cảnh sát, dẹp cảnh sát, defund cảnh sát, biến nước Mỹ thành một quốc gia vô pháp vô cương; họ làm ngơ cho bọn đốt nhà thờ, giết sư, giựt sập tượng, cướp bóc, hoành hành như chỗ không người ! …
Tuy nhiên, những chuyện “bức xúc” đó cũng chưa làm tui lo sợ. Cái tui sợ nhứt có hai thứ: Thứ nhứt, họ muốn biến nước Mỹ thành “thiên đường XHCN” để đưa cả nước “xuống hàng chó ngựa”!  Đảng DC mà “giải phóng” thành công nước Mỹ, gia đình tui lại phải vượt biên, phải “đu càng” lần nữa, và chưa biết chạy đi đâu bi giờ?!   Dù có chết cũng không “ôm cột đèn” chạy về cái xứ mà anh Bãi Niễng rất tự hào đâu!  Cái sợ thứ hai còn kinh hoàng hơn: Dân Chủ muốn biến nước Mỹ thành một quốc gia Hồi Giáo!  Trời! Sao có thể sống nổi dưới sự cai trị của chính quyền Hồi giáo, vì nó còn dễ sợ hơn các chế độ độc tài đảng trị của CS !!!? Bài này tui chỉ viết cái sợ thứ hai thôi.
Thôi! Khỏi dài dòng. Ai thích chuyện tào lao của tui thì mời bưng ly cà phê “cái nồi ngồi trên cái cốc” ra!  Vừa nhâm nhi vừa đọc, để biết chút đỉnh về tôn giáo này. Mệt cứ nghỉ. Tui viết mệt cũng nghỉ.

HỒI GIÁO
Tui viết nghiêm chỉnh, không kỳ thị, không báng bổ hay xuyên tạc gì cả. Mọi thứ đều là giấy trắng mực đen rành rành, chớ không vẽ vời, thêm thắt, vu khống. Tôi viết về giáo lý và truyền thống của Hồi Giáo. Nó khác xa chuyện mấy ông sư, mấy ông LM quậy tối trời ông địa, trước hay sau 1975. Họ chỉ là những tu sĩ biến chất, đi trật đường rầy, chớ không phải là giáo lý, tôn chỉ, hay truyền thống của tôn giáo họ truyền dạy. Đó là hiện tượng chớ không phải bản chất. So với Hồi Giáo, thì đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Mức độ cũng khác nhau. Ai muốn tranh luận, mời tự nhiên. Nhớ nghiêm chỉnh, nói cái gì cũng có sách, có chứng, cho tui tâm phục khẩu phục, chớ đừng chơi trò bẩn: chỉ biết chửi, hay chụp mũ, rồi bỏ chạy.

Nói tới Hồi Giáo là người ta nghĩ đến khủng bố. Nói tới khủng bố, người ta nghĩ ngay tới Hồi Giáo, bởi vì hầu hết những kẻ khủng bố đều là tín đồ Hồi Giáo. Đó có phải là “thành kiến/nghi kị vô lương tâm” như cụ Joe Biden vừa phát biểu, hay vì người ta quơ đũa cả nắm ?
Để trả lời cho câu hỏi trên, hãy thử điểm qua 3 thứ: Một, lướt qua một vài đoạn trong Kinh Thánh Quran (hay Koran) của đạo Hồi, xem đạo này dạy tín hữu cái gì; hai, tìm hiểu một chút về truyền thống của đạo Hồi; ba, sau cùng là luật pháp tiêu biểu của một vài quốc gia Hồi Giáo trên thế giới.
Đọc xong, có lẽ người đọc, ít nhiều sẽ hiểu được tại sao dân Mỹ ủng hộ Trump; tại sao Trump ban hành sắc lệnh ngưng nhận người Hồi Giáo vào Mỹ; và nhất là tại sao tui nghe cụ Joe Biden “ao ước” dạy học sinh Mỹ về Hồi Giáo, rồi mở bung cửa đón họ vào Mỹ, làm cho tui đây sợ tới muốn xỉu !

1. Kinh Quran (Koran)
Tui chỉ trưng dẫn một vài câu trong kinh Quran. Ai muốn tìm hiểu thêm, thì Google để đọc cả quyển. Link đây: https://www.clearquran.com/
Một chi tiết nhỏ nên biết: Cuối câu có mở ngoặc, thí dụ như (Quran 8:12) có nghĩa là kinh Quran, ở chương 8, câu thứ 12. Thí dụ khác: (Quran 56:16-39) nghĩa là chương 56 từ câu 16 đến câu 39.

* Hình ảnh Thiên Chúa Allah trong kinh Quran là một vị thần của sự kinh hoàng (God of Terror), vì Allah truyền mệnh lệnh cho các tín đồ Hồi Giáo phải giết những người ngoại đạo (unbelievers). Bất cứ ai không theo Hồi Giáo, đều là kẻ ngoại đạo, đều đáng bị giết hết !  Nghĩa là tất cả ba phần tư dân số thế giới không theo Hồi Giáo, đều phải bị tiêu diệt: "Thiên Chúa đã linh ứng cho các thiên sứ rằng: Ta ở bên các ngươi, vì vậy hãy củng cố tinh thần của các tín hữu. Ta sẽ gieo sự kinh hoàng vào trái tim của những kẻ ngoại đạo. Hãy cắt đầu chúng và hãy cắt rời tất cả các đầu ngón tay của chúng." (Your Lord inspired the angels: I am with you, so support those who believe. I will cast terror into the hearts of those who disbelieve. So strike above the necks, and strike off every fingertip of theirs.) (Quran 8:12)
Còn ai lấy làm lạ về việc ISIS cắt đầu công dân Mỹ và các nước Tây phương, rồi thu hình, đưa lên net một cách dã man, lạnh lùng, vô cảm… nữa không? Kinh Quran dạy như vậy.

* Điều đáng sợ hơn nữa, Allah biểu các tín đồ Hồi Giáo giết người ngoại đạo, mà không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm gì về hành vi sát nhân này, bởi vì đó là việc Allah làm: "Không phải các con đã giết chúng, mà Thiên Chúa mới là Đấng đã giết chúng. Và không phải các con đã quật ngả kẻ thù, mà Thiên Chúa mới là Đấng đã quật ngả chúng. Ngài sẽ ban tặng phần thưởng cao quí cho những kẻ tin ngài. Ngài nghe thấy và biết mọi sự.” (It was not you who killed them, but it was God who killed them. And it was not you who launched when you launched, but it was God who launched. That He may bestow upon the believers an excellent reward. God is Hearing and Knowing.) (Quran 8:17)

Người ta không lấy gì làm lạ khi các tổ chức khủng bố còn ngang nhiên và hãnh diện nhìn nhận mình là tổ chức vừa gây ra một vụ khủng bố nào đó, bởi vì họ rất coi thường việc giết người. Dường như họ còn coi các thường dân vô tội là mục tiêu chính, bởi vì càng có nhiều nạn nhân chết trong một vụ khủng bố, họ càng đạt được tiếng vang lớn, và càng gây được sự sợ hãi, kinh hoàng, cho đối phương. Nói cách khác, họ coi đó là một chiến thắng về mặt tâm lý chiến.
Năm 1998, Al-Qaeda đã cho nổ bom Tòa Đại Sứ Mỹ ở Đông Phi, sát hại 12 nhà ngoại giao Mỹ, và giết chết trên 200 người vô tội khác, hầu hết là tín đồ Hồi Giáo Phi Châu. Các báo Hồi Giáo bằng tiếng Ả Rập không hề lên án, ngược lại còn đồng loạt gọi các nạn nhân vô tội này là "các thánh tử đạo"! Họ còn xác quyết rằng: "Allah đã đón nhận các thánh tử đạo trên nước thiên đàng!" . Giết kẻ ngoại đạo là làm theo lời Allah, là hoàn toàn vô tội. Giết cả những người tín hữu Hồi giáo cũng OK luôn, miễn là làm cho kẻ thù hoảng sợ !
Nói rằng kinh Quran của Hồi Giáo là Sách Tử Thần (The Book of Death) không phải là xuyên tạc, hay báng bổ. Nó rõ ràng như hai cộng hai là bốn.

2. Truyền thống Hồi Giáo
Truyền thống đạo Hồi có thể hiểu giản dị là: Cách sống đạo, cách giữ đạo, và cách truyền đạo. Nó dựa vào Kinh Quran dĩ nhiên. Ngoài ra, nó còn dựa vào các sách Hadiths và các sách Sunnas. Chúng được coi là kim chỉ nam của người Hồi giáo, tạo nên truyền thống Hồi Giáo.
Sách Hadiths ghi lại lời thuyết giảng và những việc làm của giáo chủ Muhammad. Sách Sunnas ghi chép lại những bài giảng nổi tiếng của các giáo sĩ khác, mà trong đó, quan niệm cực đoan nhất, và nguy hiểm nhất, là họ chia thế giới thành hai thành phần: Hồi Giáo và Ngoại đạo.

* Phe Hồi Giáo (Dar al-Islam/Land of Islam), còn được gọi là Nền Hòa Bình Hồi Giáo (Pax Islamica): Các quốc gia Hồi Giáo đều là huynh đệ, nên không được đánh giết lẫn nhau, mà phải sống chung hòa bình. (Trên thực tế, hai phái Shiite và Sunny, họ trường kỳ chém giết nhau, tranh giành ảnh hưởng, có khi còn tàn khốc hơn họ giết phe Ngoại đạo.)

* Phe Ngoại đạo (Dar al-Harb/Land of unbelievers) là tất cả những người không tin theo đạo Hồi (unbielivers), được kinh Quran định nghĩa là những kẻ lầm đường lạc lối. Tất cả chúng đều đáng bị chặt đầu hoặc bị bỏ tù ! “When you encounter those who disbelieve, strike at their necks. Then, when you have routed them, bind them firmly. Then, either release them by grace, or by ransom, until war lays down its burdens. Had God willed, He could have defeated them Himself, but He thus tests some of you by means of others. As for those who are killed in the way of God, He will not let their deeds go to waste.” (Quran 47: 4)
Mỹ là nước hùng mạnh nhất trong “Phe Ngoại đạo”, lại đa số theo Kitô Giáo, nên Mỹ là kẻ ngoại đạo cần bị tiêu diệt trước tiên. Đó là hiểm hoạ mà bất cứ một công dân Mỹ nào cũng phải biết, phải thấy, phải quan tâm, huống hồ là những nhà lãnh đạo.

* Ngoài ra, truyền thống của Hồi Giáo còn coi giáo chủ Muhammad là tiên tri tối cao, bất khả xâm phạm. Ai xúc phạm, phải chết !
- Ngày 14/2/1989, Giáo Chủ Khomeini tuyên án tử hình nhà văn Salman Rushdie người Anh gốc Ấn Độ, tác giả cuốn tiểu thuyết "The Satanic Verses" có nội dung được cho là phỉ báng tiên tri Muhammad, và treo giải thưởng 3 triệu đôla cho ai giết được nhà văn này.
Cả thế giới Tây Phương đều lên án hành động của giáo chủ Khomenei. Nhưng thế giới Hồi Giáo thì cho hành động của Khomenei là hợp với truyền thống của đạo Hồi, vì trong sách Hadith có ghi chép lời tiên tri Muhammad: "Nếu có kẻ nào nhục mạ ta mà tín đồ nghe thấy, thì hãy giết nó ngay lập tức.” If anyone insults me, then any Muslim who hears this must kill him immediately! (The Crisis of Islam, by Bernard Lewis - The Modern Library 2003 - page 141)
- Ngày 7/01/2015, toà báo Charlie Hebdo ở Paris, Pháp, bị tấn công khiến 12 người thiệt mạng và 11 người khác bị thương nặng, vì những hình biếm hoạ xúc phạm tiên tri Muhammad và báng bổ đạo Hồi. Đó là một thí dụ khác.

* Tại sao thanh niên Hồi Giáo có truyền thống ôm bom tự sát ?
Lại là một truyền thống, được gắn cho cái nhãn rất mỹ miều: “Tử vì đạo” để được lên thiên đàng hưởng lạc thú.
Thiên Đàng Hồi Giáo, theo kinh Quran, nó là một khu Vườn Địa Đàng, đầy đủ những lạc thú vật chất, và nhất là những lạc thú nhục dục tuyệt đỉnh, với những trinh nữ đẹp tuyệt vời và trẻ mãi không già ... Người ta gọi Thiên Đàng của Hồi Giáo là Thiên Đàng của lạc thú (The Paradise of Delights).
“Trên thiên đàng có những con sông với những dòng nước tinh khiết, những con sông sữa tươi không bao giờ hư, những con sông mật ong trong sạch nhất, những con sông của rượu thượng hão hạng… “ (The likeness of the Garden promised to the righteous: in it are rivers of pure water, and rivers of milk forever fresh, and rivers of wine delightful to the drinkers, and rivers of strained honey. And therein they will have of every fruit, and forgiveness from their Lord. Like one abiding in the Fire forever, and are given to drink boiling water, that cuts-up their bowels.) (Quran 47:15)
Nói chung, Chương 56, từ câu 16 đến 39 mô tả: thiên đàng là những khu vườn lạc thú, và mọi người lên thiên đàng đều trở thành những thanh niên trẻ mãi không già. Điều đặc biệt nhất là trên thiên đàng Hồi Giáo có các cô trinh nữ đẹp tuyệt vời, với những cặp mắt đen huyền vô cùng quyến rũ: "Ta đã tạo ra các cô trinh nữ tuyệt vời đó, giữ cho họ mãi mãi trinh trắng với tình yêu nồng nàn, để làm phần thưởng cho những ai ở bên phải của Ta.” (We created the hourist and made them virgins, loving compassion, a reward for those on the right hand.)(Quran 56:35-38). Nên biết: Khi chết, ngày phán xét, con nguời cũng được phân ra hai nhóm: người ngoại giáo sẽ bị xếp bên tả để chịu cực hình, còn người tin theo Allah sẽ được xếp ngồi bên phải, chờ hưởng phước.
"Những ai bị giết vì Chúa đều được vào thiên đàng lạc thú" (As for those who are slain in the cause of God, He will admit them to the Paradise of Delight). "Đừng bao giờ nghĩ rằng những người bị giết vì Chúa sẽ chết. Họ sẽ sống mãi, không có gì phải sợ hãi hoặc hối hận, hãy vui hưởng các hồng ân của Chúa. Chúa không bao giờ từ chối phần thưởng dành cho các tín đồ của Ngài.” Never think that those who were slain in the cause of God are dead. They are alive and well provided for by the Lord. Have nothing to fear or to regret, rejoicing in God's grace. God will not deny the faithful their reward. (Quran 3:169)
Mô tả thiên đàng như vậy, hứa hẹn như vậy, khuyến khích như vậy, hỏi sao đám thanh niên Hồi Giáo không liều mình ôm bom tự sát để giết những kẻ ngoại đạo ?
Các giáo sĩ không phải chỉ giảng khơi khơi, mà còn nói rõ, là mỗi cảm tử quân sẽ được “hưởng” 72 trinh nữ !
Atta là phi công chính, lái máy bay lao vào toà tháp đôi New York ngày 11-9-2001, đã tắm rửa sạch sẽ và nai nịt hạ bộ của y cẩn thận, trước khi y ra tay khủng bố. Y đã chuẩn bị sẵn sàng để đi vào thiên đàng lạc thú với 72 trinh nữ của y !
Phụ nữ trong đạo Hồi chỉ là đồ chơi của bọn đàn ông, ở đời này và cả đời sau !
Có lẽ vì vậy mà không thấy nói các “các thánh tử đạo nữ ” khi chết sẽ được phần thưởng 72 đồng nam (!?)
Đánh kẻ biết sợ chết, đã khó. Đánh cái thứ liều mạng không sợ chết, thì ngàn lần khó hơn. Tiêu diệt từng tên khủng bố chỉ là diệt cái ngọn, cái cành. Ngọn này chết, cành nầy khô, sẽ có ngọn khác, cành khác đâm ra !  Cắt một cành, nó sẽ đâm ra thêm ba bốn cành mới !  Đây là trận chiến muôn đời không chấm dứt, trừ khi cái giáo lý giết người đó biến mất. Người ta gọi kinh Quran là The Book of Death là vậy.
 
3. Luật pháp của các nước Hồi Giáo
Các nước Hồi Giáo coi tôn giáo và chính trị là một, vì Hồi Giáo là quốc giáo. Đừng nói chuyện dân chủ, tam quyền phân lập, nhân quyền, nam nữ bình đẵng…. Đơn cử một vài nước:
- Tại Maroc và Iran: Ai bỏ đạo Hồi để theo đạo khác sẽ bị án tử hình. Kẻ dụ dỗ tín đồ Hồi Giáo bỏ đạo bị phạt tù (từ 6 tháng đến 3 năm).
- Tại Saudi Arabia: Truyền bá bất cứ một tôn giáo nào khác ngoài đạo Hồi đều bị nghiêm cấm, chỉ có quốc giáo mà thôi.
- Tại Sudan, hơn hai triệu người KiTô Giáo da đen đã bị sát hại trong thập niên 1990.
- Còn nhiều thứ luật lệ khác, nghe qua khó mà tin trong bộ luật Sharia: đàn ông có quyền có 4 vợ; đàn ông có quyền đánh vợ nơi công cộng; lời chứng của đàn bà chỉ có giá trị bằng nửa lời chứng của đàn ông; đàn bà không được ra đường nếu không có chồng hay anh em trai đi chung, và dĩ nhiên phải trùm kín từ đầu tới gót chân; đàn bà không được nói chuyện với đàn ông lạ; con gái phải cắt âm hạch để khỏi động dục mà đi ngoại tình; con gái bị hiếp dâm sẽ bị cha và anh giết chết, vì đã làm nhục gia môn; đàn bà không được đi học; ăn uống thì không được uống rượu, không được ăn thịt heo, không được ăn huyết, không được ăn súc vật chết tự nhiên…

Lướt sơ qua luật pháp của các nước Hồi Giáo tiêu biểu, riêng quí bà nghĩ gì? Tôi khuyên quí bà, nhất là những vị cực kỳ ghét Trump, nhưng một lòng yêu kính bác Joe và đảng DC, nên quì xuống, cầu nguyện, thành khẩn tạ ơn Thần Phật Chúa Bà, vì đã vô cùng ưu ái, đã thương ban cho quí bà được sinh ra ở Mỹ, hay ít ra được sống ở Mỹ và các nước Tây Phương. Nếu sinh ra tai các nước ở trên, hay là công dân của các nước đó, coi như “tàn đời” quí bà rồi!  Còn vô vàn luật lệ mà các bà nên tìm hiểu thêm cho biết với người ta!  Biết xong, coi quí bà có còn muốn dạy luật Sharia Law của Hồi Giáo trong trường học Mỹ như ngài Joe Biden của quí bà “ao ước’, hay mở cửa đón họ vào Mỹ thả dàn không?  Tỉnh đi các bà ui !  Bớt chống Trump đi nghen, ít nhất là ở cái mục cấm hay giới hạn di dân Hồi Giáo vào Mỹ của ông ta!

Để tui viết thêm đôi điều nữa rồi nghỉ.

* Kinh Quran (The Book of Death) là sách giáo khoa của môn thần học giết người. Cho nên người ta coi Hồi Giáo như một tôn giáo của khủng bố, thì không có gì là quá đáng hay báng bổ cả!
* Theo sự ước lượng của các chuyên viên chống khủng bố, thì các thành phần cực đoan Hồi Giáo chỉ chiếm khoảng 15% trong tổng số 1.8 tỷ tín đồ Hồi Giáo mà thôi. Không phải tất cả tín đồ Hồi Giáo đều là kẻ cực đoan, là khủng bố, tui đồng ý hoàn toàn. Nhưng chỉ 15%, cũng có nghĩa là trong thế giới Hồi Giáo hiện có 270 triệu kẻ sát nhân, sẵn sàng phạm tội ác chống lại nhân loại !  Con số có đáng sợ không ?

* Có khoảng 2.5 triệu tín đồ Hồi Giáo ở Mỹ, chiếm khoảng 1.1% dân số. Không phải ai cũng là tín đồ Hồi Giáo cực đoan, tui lập lại, và đồng ý hoàn toàn.  Vậy có bao nhiêu ?  Lấy con số 15%, tức là trên dưới 375,000 người có thể ôm bom tự sát bất cứ lúc nào!   FBI nào có thể theo dõi được hết 2.5 triệu người, từng người, để xác định ai là khủng bố, ai sẽ trở thành khủng bố?  Làm sao định danh được 375,000 tay súng tiềm ẩn kia?
Đọc tới đây, thế nào cũng có người sẽ nói rằng: người viết, hay các chuyên viên chống khủng bố, đưa con số 15% là vô căn cứ, là xạo, là để hù doạ vì không ưa đạo Hồi. Chịu khó vo^ Google, đọc cho nhiều, qúi vị sẽ tin. Phe DƯT (dị ứng Trump), những người mắc chứng bịnh TDS (Trump Derangement Syndrome) trầm kha, thì 100% sẽ không tin đâu!  OK, tui cho quí vị trả giá đó!  Khoảng 1% thôi, có được không?  Chỉ 1% thì con số những tên khủng bố ở Mỹ cũng là 25,000!  Tui cho quí vị trả giá thêm lần nữa, một phần ngàn? OK luôn! Nghĩa là có khoảng 2,500 tay súng khủng bố đang sống phè phởn trên đất Mỹ!
Chắc không ai quên vụ 911. Trong vụ khủng bố 911, chỉ có 19 tên khủng bố ra tay, đã giết chết 2977 người dân vô tội, và làm bị thương hơn 6000 người vô tội khác. Chưa nói tới thiệt hại vật chất và kinh tế của Mỹ trong nhiều năm. Vậy nếu 375,000 tay súng, đồng loạt ra tay, thì nước Mỹ và thế giới sẽ ra sao?  Vậy 25,000 tên khủng bố ở Mỹ cùng ra tay, thì Mỹ ra sao? Vậy, dù chỉ 2,500 tên khủng bố ra tay, thì nước Mỹ này có còn là chỗ cho quí vị sống yên ổn để chửi ông Trump không? Nghĩ tới đó, quí vị có thấy sợ tè ra quần không, hay cứ dzui dzẻ chào đón họ? Làm ơn mở mắt. Làm ơn bớt nói liều!  Làm ơn bớt mê muội đi!

* Đã có bao nhiêu tên khủng bố đã trà trộn vào đám dân nhập cư theo chính sách mở cửa thả dàn của Obama, Hillary, và đảng DC? Làm cách nào để thanh lọc họ?  Phe Dân Chủ chỉ lo kiếm phiếu, có nghĩ gì tới an nguy của con dân họ không?  Gọi họ là những kẻ giả nhân giả nghĩa, có lẽ cũng không phải quá đáng !
* Cho dù họ lọt qua thanh lọc, thì có ai dám bảo đảm rằng chính họ và hậu duệ của họ sẽ không trở thành những tên khủng bố máu lạnh sau này, vì họ vẫn hằng ngày nghiền ngẫm kinh Quran, hàng ngày vẫn nghe mấy tên đạo sĩ thúi , ăn cơm Mỹ, mà miệng ra rả dùng kinh Quran để dạy tín đồ giết dân Mỹ?  Đã có những tên đạo sĩ thúi bị Mỹ trục xuất rồi. Đó là sự thật mà bất cứ người Mỹ nào cũng phải biết và không thể không quan tâm!

* Tám năm ngồi Toà Bạch Ốc, Barack Hussein Obama chưa bao giờ dám gọi bọn khủng bố là Hồi Giáo quá khích! Ông ta đã từng phát biểu: “Hồi Giáo là tôn giáo giảng dạy hoà bình”! Sang các nước Hồi Giáo thì khúm núm như tín đồ triều kiến giáo chủ, chứ không phải như một Tổng Thống uy quyền nhất hoàn cầu. Nhục quốc thể! Ông ta đi lễ nhà thờ Tin Lành, gắn nhãn Thiên Chúa Giáo, chỉ là màn kịch để đám truyền thông thâu hình quảng cáo, đánh bóng, chớ thực chất trái tim Barack Hussein Obama là tín đồ Hồi Giáo. “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”, Nhạc Bất Quần!

* Joe Biden còn dễ sợ hơn. Một người theo đạo Công Giáo, nhưng ủng hộ phá thai thả dàn! Ông ta là người có đạo, chớ không phải người giữ đạo. Nói theo kiểu Mỹ, ông ta là Catholic In Name Only, hay CEO (Chritsmas, Easter Only = một năm chỉ đi lễ vào Giáng Sinh và Phục Sinh). Nay vì muốn kiếm phiếu cho cái ghế TT mà không ngần ngại đạp lên nỗi sợ hãi của con dân Hoa Kỳ!  Chuyện gì sẽ xảy ra khi giáo lý và Đức Tin Hồi Giáo được chính thức dạy rộng rãi hơn nữa trong trường học Mỹ như “ước nguyện” của Biden?  Chuyện gì sẽ đến với nước Mỹ nếu “Tổng Thống Joe Biden” mở toang hoác cửa biên giới để đón tất cả “huynh đệ Hồi Giáo” vào Mỹ?
Joe Biden mê quyền lực, mơ cái ghế TT đến phát điên, đến mất trí, đến bất chấp mọi thủ đoạn, bất chấp luôn an ninh quốc gia, coi thường an nguy của người dân Mỹ. Joe Biden đã không còn đường binh, mới dùng tới hạ sách: “ao ước” trường học Mỹ có cơ hội truyền bá “Đức Tin Hồi Giáo”! Hết đường binh, nên hứa hẹn sẽ mở cửa đón tất cả các “huynh đệ Hồi Giáo” vào Mỹ ngay ngày đầu thượng triều! Hèn và ác cũng vừa vừa phải phải thôi, bác Joe!  Còn để đức, để đường sống cho con cái cháu chắt của bác nữa chớ!
Chỉ có những người thờ ơ, không biết gì về Hồi giáo, dễ bị dụ, mới nghe lời đường mật của những tên chính trị gia mị dân như Biden!  Ông ta dụ dỗ cử tri cái kiểu “mua trâu vẽ bóng, mua cá hoạ hình”. Ông vẽ con khủng long Tyrannosaurus (T-Rex) thành con trâu, bầy cá Red-bellied Piranha thành đàn cá vàng. Đàn T-Rex có thể xé xác một con voi mamus trong phút chốc! Với hàm răng bén hơn dao mổ, đàn cá Piranha chỉ trong thời gian ngắn, một con bò lọt xuống nước, sẽ còn lại bộ xương trắng hếu!   Cũng có nhiều người khờ, nhưng không phải tất cả dân Mỹ đều khờ và dễ bị Biden dụ đâu, bác Joe ơi!

Kết luận được rồi:
Enough is enough. Người dân Mỹ không đui mù. Họ không dám công khai lên tiếng chỉ vì sợ bị chụp cái mũ kỳ thị tôn giáo, hay cái mũ rộng vành báng bổ tôn giáo. Họ không muốn để mọi sự trở thành quá muộn màng như hiện trạng của Anh, Pháp, Đức... Trump là một ƯCV không sợ trời, không sợ đất, dám nói toạc mọi nguy cơ cho dân Mỹ nghe và người Mỹ đã hành động, đã dồn phiếu cho Trump.  Kỳ này tui tin cũng không ngoại lệ, nhất là khi bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Joe Biden và phe DC càng ngày càng lộ rõ hơn bao giờ hết!
Tôi là dân tỵ nạn, nói chung là dân nhập cư. Tôi không qua cầu rút ván. Tôi chỉ lo một ngày nào đó con cháu tôi bị bọn khủng bố đến trường học, vô rạp hát, đến lễ hội đông người… bấm nút cho bom nổ, mà chết oan uổng! Tôi già từng tuổi này, sống đã “quá lời quá vốn”, hưởng đủ mọi thứ thập vật ở đất nước văn minh, tự do nhất hành tinh này, thì dù có chết cũng không sao!  Tôi chỉ không muốn thế hệ con cháu sống trong lo âu, sợ hãi, từng ngày. Tôi muốn chúng sống trong một đất nước tự do, hạnh phúc, không lo sợ có ai lăm le cắt cái đầu chúng xuống bởi vì chúng không cùng niềm tin với họ!  Tôi không chống Hồi Giáo hay kêu gọi người ta chống Hồi Giáo. Tui chỉ sợ họ và muốn lánh xa họ thôi!

Những kẻ xưa nay bàng quan, bây giờ là lúc nên quan tâm, nên cẩn trọng, nên sáng suốt khi dùng lá phiếu của mình. Những người vô can, không sống trên đất nước này, làm ơn đừng nên phát biểu những lời vô trách nhiệm khi họ không đối diện với nguy cơ tiềm ẩn cho họ và con cháu họ. Những nước không sợ Hồi Giáo, cứ mở cửa đón họ đi!  Đừng chửi bới Mỹ, đừng moi móc TT Trump. Ông ta tuy xấu người xấu nết, nhưng ít nhất ông ta biết lo cho sự an nguy của dân Mỹ, chớ không vì kiếm phiếu mà bán đứng nước Mỹ cho bất cứ thế lực ngoại bang nào. Tôi vẫn bầu cho ông già ba trợn đó kỳ này.
Peter Tran

CLEARQURAN.COM
Quran in English - Clear and Easy to Read.
Quran Translated to Modern English. Clear, Pure, Easy to Understand.

https://www.facebook.com/peter.tran.77582



Trong thời gian qua, chúng ta có dịp đọc nhiều tin tức và bài viết liên quan đến cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ. Chúng ta chứng kiến những cuộc bạo loạn xảy ra nhiều nơi trên nước Mỹ và đặc biệt là tại thành phố Portland, Oregon, từng là hang ổ hay sào huyệt của bọn thiên tả, từng góp phần làm cho miền Nam Việt Nam sụp đổ.
Nhiều sự việc bất thường liên tiếp xảy ra kể từ ngày ứng cử viên Donald Trump trở thành Tổng Thống năm 2016 cho đến nay. Dù TT Trump đã tạo ra bao nhiêu thành tích đáng kể cho người dân và cho nước Mỹ, nhưng hiện tượng tin giả (fake news) vẫn lan tràn để hạ uy tín một tổng thống hợp hiến, hợp pháp. Những kẻ tạo ra những bất ổn xã hội này bao nhiêu thành tích là ai, và việc làm của bọn chúng có kết quả như thế nào? Sẽ được tác giả Giáo Sư Vũ Quý Kỳ phân tích thật rõ ràng và lý thú.
Giáo sư Vũ Quý Kỳ từng giảng dạy môn Vật Lý Học và Toán Học trong 35 năm ở Đại Học kỹ thuật Devry University, Georgia, Hoa Kỳ. Mới đây ông có xuất bản tác phẩm "A Shooting Star" về Chiến Tranh Việt Nam bằng English. Là tác giả 5 chương tài liệu biên khảo về Cải Cách Ruộng Đất, sẽ xuất bản.
Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu bài viết thật đáng đọc, của ông. (Huỳnh Quốc Bình)

***

Tổng Tuyển cử 2020 tại Hoa Kỳ

Tâm trạng căng thẳng

Gs Vũ Quý Kỳ

Trong vòng hơn 50 năm qua, tại Hoa Kỳ chưa bao giờ có một cuộc tổng tuyển cử căng thẳng như cuộc bầu cử 2020. Dù là đảng Cộng Hòa hay đảng Dân Chủ, cuộc bầu cử kỳ này có tính cách quyết định cho tương lai nước Mỹ trong những thập niên sắp tới. Vì thế cả hai đảng đều có những nhu cầu cực kỳ gay gắt phải thắng cử trong năm 2020. Điều này khiến cho cả hai đảng đều có những động thái đặc biệt, có ảnh hưởng lớn đến cử tri, khiến cho mọi người thấy cử tri của hai đảng đã có những hành động công khai chỉ trích lẫn nhau một cách cực kỳ mạnh mẽ, hơn là trong những kỳ bầu cử trước kia. Vì thế người ta không mấy ngạc nhiên khi thấy cộng đồng người Mỹ gốc Việt cũng bộc lộ nhiều dấu hiệu căng thẳng trong thái độ chính trị, đối với hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ.
Đứng trước hoàn cảnh nói trên, câu hỏi được đặt ra là: tại sao lại xảy ra tình trạng chính trị đặc biệt nói trên?
Muốn trả lời câu hỏi đó, người ta phải tìm hiểu tận gốc về hậu quả của cuộc bầu cử 2016.

I. Hậu quả của cuộc bầu cử 2016
Cuộc tổng tuyển cử sắp tới vào năm 2020 là hậu thân của cuộc tổng tuyển cử 2016. Đối với một học giả chính trị thờ ơ, cuộc tuyển cử 2016 cũng chỉ là một trong những cuộc tuyển cử bình thường trong nền chính trị của Hoa Kỳ: một triều đại của đảng Dân Chủ đã ra đi và được thay thế bằng một triều đại của đảng Cộng Hòa, như đã từng xảy ra trong quá khứ, qua 44 ông tổng thống Hoa Kỳ trong thời gian hơn 200 năm nay tại Hoa Kỳ. Đâu có gì lạ? Đối với một số người quan sát chính trị tinh ý một chút thì hậu quả của cuộc tổng tuyển cử 2016 đã diễn ra không bình thường chút nào, vì một số đặc điểm sau đây:

1. Những hiện tượng gần và dễ thấy
Thứ nhất: Đa số giới truyền thông dòng chính, đa số đỉnh cao trí tuệ (elite), đa số học giả dòng chính (main stream pundits), và đa số giới thăm dò quần chúng qua “polling”, đều tiên đoán Hillary sẽ thắng cử với đa số phiếu cực lớn. Kết cuộc, Donald Trump đã thắng quá lớn với phiếu cử tri đoàn. Điều này đã khiến cho Hillary và các đồng chí Dân Chủ của bà ta lâm vào tâm trạng nửa khùng nửa điên.
Thứ hai: Đa số giới truyền thông dòng chính đã không kèn không trống “thoái vị”, từ bỏ vai trò cao quý của mình trong công tác loan tin trung thực. Họ biến thành một bọn “hát thuê-viết mướn” cho một phe đảng chính trị vì lý do tiền bạc, hoặc vì lý do tư thù cá nhân, hoặc bất cứ lý do bậy bạ nào khác. Đây là một tình trạng sa đọa chính trị cực kỳ quan trọng đã diễn ra tại Hoa Kỳ, có tính cách đe dọa nền chính trị Dân Chủ của quốc gia vĩ đại này. Nhóm truyền thông này đã biến nhiệm vụ loan tin trung thực thành một nghề bịa tin tức, bóp méo tin tức, nhằm phục vụ một phe nhóm chính trị.  Họ đã lạm dụng cái lỗ hổng của “quyền tự do ngôn luận” do hiến pháp công nhận, nhưng không ấn định trách nhiệm. Chính những kẻ làm truyền thông vi phạm quyền hiến định nói trên.
 Thứ ba: Một biến cố mới đã diễn ra, có tính cách đe dọa nền dân chủ của Hoa Kỳ. Đó là một số khá đông chính trị gia thuộc phe đảng Dân Chủ thiên tả đã không chấp nhận kết quả của cuộc bầu cử hợp pháp, hợp hiến như thường lệ, và quyết định lật ngược kết quả bằng mọi cách, kể cả bất hợp pháp. Những chính trị gia này thuộc nhóm gia-nô nằm vùng, được gọi là “Deep State”, đã cấu kết với nhau để tạo ra một vụ án chính trị, nhằm bịa đặt và tố gian rằng “ông tổng thống đắc cử đã thông đồng với nước Nga trong cuộc tuyển cử” (Russian collusion). Đây là cái “Nuclear Option” thứ nhất của đảng Dân Chủ: một “Giải pháp Tuyệt vọng”. Sau ba năm điều tra, và 32 triệu mỹ kim chi tiêu hoang phí, vụ án chính trị gian lận bị vỡ lở, và nhiều thành viên đảng Dân Chủ trong vụ án gian lận, lớn hơn vụ Watergate, đang chờ ngày ra tòa để bị xét xử.
Thứ tư: còn nghiêm trọng hơn vụ án “thông đồng với Nga”, ngay đầu năm 2017, đảng Dân Chủ bước vào một giai đoạn thoái trào trên nhiều phương diện căn bản:
a/ Đảng Cộng Hòa nắm toàn bộ Hành Pháp, Thượng Viện và Hạ Viện.
b/ Đa số các Thống Đốc tiểu bang là Cộng Hòa.
c/ Tối Cao Pháp Viện đang đi vào một chu kỳ thay đổi trong đó đảng Cộng Hòa đang tiến tới chỗ nắm đa số áp đảo. trong một thời gian kéo dài nhiều thập niên.
d/ Đây là một nguy cơ rất lớn đe dọa vị thế tồn vong của đảng Dân Chủ, nếu đảng này không chịu lột xác để thay đổi.
Nguy cơ nói trên đã khiến cho nhiều người Dân Chủ trở thành nửa điên nửa khùng. Một dân biểu tiểu bang Minnesota, ông Keith Ellison đã chủ trương dùng bạo lực để chống lại ông Trump. Ông này dường như thuộc nhóm Antifa, hoặc ít nhất ủng hộ đường lối hoạt động của Antifa, một tổ chức Cộng Sản. Và người ta biết rằng nhiều thành viên Antifa đã hành hung những người ủng hộ Tổng thống Trump. Họ là một bọn côn đồ, và cũng bị coi là bọn khủng bố. Họ chủ trương dùng bạo động để bịt miệng những người ủng hộ Tổng thống Trump.
Thứ năm: hậu quả của tâm trạng nửa điên nửa khùng đã khiến nhiều đảng viên Dân Chủ đã chọn con đường tắt, bắt tay với khuynh hướng xã hội Mác Xít, thay vì sửa đổi đường lối chính sách, để thành công hơn trên đường dài. Họ theo đuổi giải pháp đấu tranh giai cấp và chiếm chính quyền bằng bạo động. Đảng Dân Chủ muốn “cướp chính quyền” theo kiểu của Hồ chí Minh, khiến những người Việt thiên tả và những người Việt ngây thơ rất khoái. Họ nghĩ rằng chính quyền sắp rơi vào tay đảng Dân Chủ. Còn lâu!
Thứ sáu: ngay từ năm 2017, khuynh hướng xã hội Mác Xít bạo động đã bắt đầu xuất hiện, với những bọn côn đồ của đảng Dân Chủ đe dọa những người ủng hộ Tổng thống Trump tại nhà riêng, hoặc tại những nơi công cộng như tiệm ăn, tiệm khiêu vũ, tiệm chiếu bóng (cinema). Những người “Dân Chủ côn đồ” này hành động giống y chang bọn “con cháu bác Hồ”, nghĩa là vừa đánh trống vừa ăn cướp. Trong khi đòi hỏi tự do ngôn luận, thì chúng đã cấm quyền tự do ngôn luận của người khác, sử dụng bạo lực đối với những người phát biểu khác chính kiến, những người ủng hộ Trump.
Hành động côn đồ nói trên cho thấy tâm trạng khùng điên muốn giật sập nền dân chủ pháp trị của Hoa Kỳ. Thái độ bạo hành của phe Dân Chủ cho thấy bề ngoài thì họ hung hăng, nhưng trong lòng họ chứa chất một niềm sợ hãi vì họ đang mất dân. Họ đang mất phương hướng và mất tư cách lãnh đạo. Họ đang giống như một con thú dữ bị dồn vào bước đường cùng, đang vùng vẫy một cách điên cuồng, một cách thiếu thông minh. Đảng Dân Chủ đang giống như một con thuyền bị gẫy cột buồm và mất bánh lái, nhưng vẫn quyết định ra khơi, mặc dầu không biết đi về đâu.
Thứ bảy: vì thế qua những tháng bạo loạn vừa qua, người dân Mỹ thấy gì? Người dân Mỹ đi tới kết luận là Đảng Dân Chủ hiện nay chỉ giỏi phá hoại, gây đốt phá và chết chóc, nhưng chưa có một thành tích xây dựng từ ba bốn năm qua. Chẳng những giỏi phá hoại, đảng Dân Chủ trong Hạ Viện còn từng bước cản trở Tổng thống Trump trong cố gắng thực thi lời hứa hẹn với dân. Đây là một kết luận cực kỳ tai hại cho tương lai gần của đảng Dân Chủ trong cuộc bàu cử năm 2020 và một thời gian đáng kể sau đó.

2. Nhìn xa hơn---Những bước đi quan trọng của Tổng Thống Trump: đột phá và nhất quán
Nếu cuộc bầu cử năm 2020 là một cuộc trưng cầu ý dân để đánh giá Tổng Thống Trump và đảng Cộng Hòa, thì những câu hỏi nào sẽ được nêu lên? Đó là những vấn đề quan tâm chính của người dân, mà năm 2016 đã đưa ông Trump vào Tòa Bạch Ốc:
- Kinh Tế: đem việc làm về Mỹ, sau nhiều năm “outsourcing” (việc làm chạy ra nước ngoài)
- Chấm dứt nhập cư lậu (illegal immigration), thanh lọc hệ thống nhập cư
- Bảo vệ biên giới
- Đánh bại khủng bố Hồi Giáo
Mặc dầu những cản trở tối đa của Đảng Dân Chủ, những thành công của Tổng thống Trump thật là không ngờ.

Nguyên nhân chính đem lại thành công cho Trump là:
a/ Tổng thống Trump biết mình phải làm gì;
b/ Tổng thống Trump biết phương pháp nào để đạt mục đích;
c/ Tổng thống Trump có khả năng thương thuyết xuất sắc;
d/ Tổng thống Trump luôn luôn đi trước đối thủ một bước khi ra đòn.

Ông Trump biết phải làm gì khi đối diện với một số quốc gia, và một số vấn đề phải giải quyết. Đối với Syria, ông quyết định rằng quốc gia này không phải là quyền lợi sinh tử của Hoa Kỳ. Do đó ông đã quyết định rút ra khỏi Syria, vì không muốn bị lôi cuốn vào một cam kết lâu dài, trong khi có mối quan tâm lớn hơn nhiều ở Á Đông. Đối với Iran, ông Trump đã thi hành một biện pháp quyết liệt: hạ sát tướng Soleimani. Nhưng qua một trung gian, ông Trump cho lãnh đạo Iran biết là vấn đề phải được ngưng lại ở đó, mặc dầu ông có khả năng thi hành những biện pháp quyết liệt hơn. Sở dĩ như vậy, vì Tổng thống Trump muốn tập trung nội lực để giải quyết vấn đề Trung Cộng và không muốn trải quân ra quá mỏng tại những chiến trường kém quan trọng.
Đối với các quốc gia Ả Rập, lập trường của Tổng thống Donald Trump là không can thiệp quân sự vào những mâu thuẫn đã diễn ra cả ngàn năm nay, giữa các người Ả Rập với nhau. Ông muốn để cho người Ả Rập tự giải quyết những mâu thuẫn nội bộ. Tuy nhiên, ông không từ chối khả năng làm một đồng minh. Saudi Arabia là một đồng minh đắc lực của Hoa Kỳ trong mặt trận chống ISIS. Mặt khác, vì là đồng minh cật ruột của Do Thái, ông Trump không ngừng tìm cách giải tỏa những mâu thuẫn giữa Do Thái và các nước lân bang Ả Rập. Hiệp ước mới đây giữa Do Thái và United Arab Emirates là một thí dụ.
Đối với NATO, ông Trump đòi hỏi cách ứng xử công bằng giữa hai bên. Do đó NATO phải chia sẻ trách nhiệm phòng thủ, và võ trang. Ông Trump rất khó chịu khi Đức liên kết hệ thống dẫn dầu với Nga. Một hành động có hậu quả chiến lược bất lợi cho NATO.
Giống như Tổng thống Reagan và Tổng thống Bush cha,  Tổng thống Trump thả lỏng giây cương trong lãnh vực chiến thuật, để các tướng lãnh toàn quyền hành động ngoài chiến trường. Do đó, ông đã đạt những kết quả rất xuất sắc tại Trung Đông. Tổng thống Trump chủ trương xây dựng một khả năng quân sự vô địch với mục tiêu là “không bao giờ phải đụng đến nó”. Nói vắn tắt là duy trì hòa bình trên thế mạnh. Những người như Obama và Clinton thì không bao giờ hiểu được câu nói đó.
Trong khi phe đảng Dân Chủ mê man trong cơn “mộng du”, tiến hành chiến dịch truất phế Tổng thống Donald Trump (impeachment), thì ông lặng lẽ tiến hành những chương trình củng cố nền tảng pháp lý, chính trị và xây dựng căn bản kinh tế. Cho tới tháng 12, 2019, Tổng thống Donald Trump đã được Thượng Viện chuẩn y 187 quan tòa Liên Bang, vượt xa hai Tổng Thống George W. Bush và Bill Clinton trong cùng một thời gian. Tại hệ thống tòa án Circuit Court, khi ông Trump đắc cử, có 13 tòa án do Dân Chủ nắm đa số. Sau 3 năm ông Trump cầm quyền, có 7 tòa án đã trở thành Cộng Hòa nắm đa số.
Cũng trong thời gian “mộng du” (sleepwalking) đó của đảng Dân Chủ, chính Quốc Hội Dân Chủ đã giúp ông Trump đạt được hiệp ước USMCA (The United States-Mexico-Canada Agreement). Đảng Dân Chủ gián tiếp thú nhận họ đã “mê tít” một phần chương trình của Tổng thống Trump. Về mặt kinh tế, sau ba năm ngồi tại Tòa Bạch Ốc White House, Tổng thống Trump đạt được nhiều thắng lợi kinh tế mà các đời tổng thống khác chưa hề đạt được. Cứ mỗi tháng lại có gần 300 ngàn người có việc làm. Tính gộp lại trong ba năm đầu tiên, có khoảng 9 triệu người kiếm được việc làm.
Sau khi đảng Dân Chủ tỉnh cơn “mộng du”, họ thấy Ông Trump đã lặng lẽ đạt được nhiều thắng lợi lớn lao quá. Vì thế căn bệnh khùng điên của họ càng trở nên trầm trọng. Và căn bệnh này đã ảnh hưởng tới vấn đề tranh cử của Đảng Dân chủ. Những người tinh ý chịu khó quan sát chiến dịch tranh cử của những người khùng điên này trên màn truyền hình sẽ thấy nhiều hoạt cảnh vui đáo để.

3. Chiến dịch tranh cử của đảng Dân Chủ
Có ba chủ đề đáng nghiên cứu về cuộc tranh cử của đảng Dân Chủ, đó là:
nội dung, diễn viên, và giải pháp tuyệt vọng (nuclear option).

- Nội dung
Nội dung của cuộc tranh cử do các ứng cử viên đề ra là một điều mọi người quan tâm. Qua mười mấy tháng tranh cử của giai đoạn sơ khởi (primary), những người quan sát không ghi nhận được nhiều tư tưởng sáng giá của phe chính thống. Không phải là phe Dân Chủ thiếu tư tưởng sáng giá, nhưng dường như họ cố tình giấu kín không cho quốc dân biết. Đây có vẻ là cách làm ăn bất chính “à-la-mode de” Pelosi khi bà ta đưa ra chương trình Obamacare mười năm về trước: bỏ phiếu chấp thuận trước rồi hãy thảo luận sau.
Trên đây là nói về lập trường chính thức của đảng Dân Chủ trong giai đoạn sơ khởi “primary”, là giai đoạn mà chưa ai có tư cách nhận mình là đại diện cho đảng ta. Trong giai đoạn này người ta được nghe đầy hai con ráy về những chương trình cứu nước, bằng những giải pháp mà nói chung có tính cách ảo tưởng của chủ nghĩa Marxist. Nó ảo tưởng vì họ đề ra những chương trình chi tiêu quá lớn làm cho người dân Mỹ sẽ bị “ba đời khánh tận”, mà sự thành công thì không có gì bảo đảm. Người ta không được nghe những chương trình có tính cách thực tiễn, như: Làm thế nào để người dân có thêm việc làm? Làm thế nào để có thêm tiền bỏ vào túi người dân? Làm thế nào để cân bằng mậu dịch với Trung Cộng và lấy về số thất thu mậu dịch 8,000 tỷ mỹ kim mất vào tay Trung Cộng? vân vân …
Sau khi điểm sơ qua về nội dung của cuộc tranh cử, ta hãy nhìn lại xem ai sẽ là đại diện cho những nội dung khác nhau.
Đó là vấn đề “diễn viên” trong cuộc tranh cử sơ bộ (Primary Contest).

- Diễn viên trong cuộc tranh cử sơ bộ
Dĩ nhiên, dưới đây là nhận xét qua con mắt chủ quan của tôi. Và tôi thành thực nhận thấy toàn bộ những diễn viên trên 20 nhân vật, không có ai sáng giá, ngoại trừ ông Berny Sanders là người có khả năng ăn nói và phân tích sự việc. Nếu tôi là một thành viên của đảng Dân Chủ thì tôi phải vô cùng thất vọng. Điều nhận xét này thực ra không khác xa với kết quả sau mấy tháng tranh cử, cho thấy không có ai nổi bật lên trên những người khác. Tất cả giống như một đàn cóc nhái ễnh ương kêu ì ộp và chen lấn nhau trong một đêm mưa lớn mùa hè.
Trong đám cóc nhái ễnh ương đó, đảng Dân Chủ đã “nhặt đại” ra một đại diện làm ứng cử viên tổng thống. Đó là Joe Biden, người đã bị trượt ứng cử viên tổng thống trước kia vì tài đạo văn của người khác. Trong tương lai, Joe Biden còn có thể bị kẹt vào một vụ tham nhũng với Ukraine và Trung Cộng.  Chúng ta hãy tạm thời quên đi những vụ tham nhũng nói trên. Điều mà đảng Dân Chủ đang lo sốt vó là truyện tranh cử với đảng Cộng Hòa sắp tới. Ông Biden có đủ khả năng đấu võ mồm với ông Trump hay không? Sau 47 năm làm chính trị tại Hạ Viện, Thượng Viện, rồi làm phó Tổng Thống, Ông Biden có thành tích gì để so sánh với Ông Trump?
Điều làm đảng Dân Chủ lo lắng nhất là Ông Biden đang đi vào bóng xế của cuộc đời, với một bộ óc lú lẫn và một khả năng tuyệt vời về ăn nói loạng quạng, nói trước quên sau. Làm sao ông Biden có thể đấu với Ông Trump trong ba cuộc “Presidential Debates” sắp tới? Chính Bà Pelosi cũng khuyên Ông Biden nên hủy bỏ cuộc tranh luận với Ông Trump.

- Giải Pháp Tuyệt Vọng (Nuclear option)
Đem tất cả những thành công của ông Trump sau ba năm làm tổng thống để so sánh với những thành tích của ông Biden, đảng Dân Chủ không có một tia hy vọng nào để thắng. Trừ phi sử dụng một trong những thủ đoạn hạ cấp của giang hồ, với một cái hỗn danh là một “giải pháp tuyệt vọng” (nuclear option thứ hai). Đó là lý do mấy tháng nay, đất nước Hoa Kỳ đã nổ tung tại những thành phố hoặc tiểu bang thuộc đảng Dân Chủ: những vụ biểu tình phản kháng nhân danh chống kỳ thị theo sau bằng những cuộc đập phá, hành hung, cướp của, gây chết người. Thêm vào đó là việc đốt phá các công viên và các di tích lịch sử.
Chiêu bài chống kỳ thị đã làm mồi lửa cho những xúc động ban đầu, có ảnh hưởng không tốt cho chính quyền đương nhiệm của Liên Bang. Nó đặt chính quyền Liên Bang vào một vị trí khó xử. Nếu phản ứng mạnh bằng vũ lực, thì có thể làm bùng lên những phản ứng ở nhiều nơi khác, và càng làm cho câu chuyện bùng lớn hơn. Trái lại, nếu không có biện pháp can thiệp bằng công lực, thì chính quyền phải chịu trách nhiệm về những đốt phá tanh bành. Mặt khác, cảnh sát của các thị xã thuộc quyền điều động của Thị Trưởng hoặc Thống Đốc tiểu bang chứ không thuộc quyền Liên Bang.
Chính vì lý do trên, đảng Dân Chủ ban đầu coi giải pháp tuyệt vọng này là “vũ khí cao cấp” để gỡ thế cờ bí, và quyết định không cho chính quyền liên bang can thiệp. Đồng thời khai thác tình trạng rối loạn cho mục tiêu chính trị, và ngăn cản không cho cảnh sát hành động để đem lại trật tự. Ngoài ra, những người thuộc phe Dân Chủ còn đề nghị giải thế lực lượng cảnh sát.
Những tai to mặt lớn của đảng Dân Chủ như Pelosi, Nadler, Maxine Watters, Kamala Harris, và giới truyền thông dòng chính đã sáng tác những bản hợp tấu để thổi lửa vào những cuộc bạo loạn. Kamala Harris khuyến khích tiếp tục bạo loạn, ngay cả khi đã xong bầu cử. Black Lives Matter hợp tác với bọn khủng bố Marxist là những kẻ giương ngọn cờ “công bình xã hội”, trong khi những nhóm chạy cờ đàng sau là những thành phần ngây thơ, không biết là mình bị lừa bịp cho mục tiêu tranh cử.
Nhưng cái gì cũng có hậu quả của nó. Khi cơn rối loạn bắt đầu, nhiều người ngây thơ nhẹ dạ đã hưởng ứng những cuộc biểu tình tại một số địa điểm của đảng Dân Chủ, vì họ vốn theo khuynh hướng dân chủ cấp tiến. Khi cơn rối loạn kéo dài, đời sống của người dân bắt đầu trở nên khó khăn, và người dân bắt đầu mở mắt ra và nhìn thấy mưu mô đen tối của đảng Dân Chủ. Họ trở nên bất mãn.
Cuối tháng 8, 2020, Don Lemon của đài CNN đã nghĩ là nên chấm dứt cái “giải pháp tuyệt vọng” nói trên, vì có thể gây bất lợi cho đảng Dân Chủ nhất là cho Biden. Ngày Chủ Nhật 30 tháng 8, 2020, cơn bạo loạn “nhân tạo” đã gây ra một vụ nổ súng chết người như thường lệ tại Portland, Oregon. Nhưng lần này Biden đã lên án vụ bạo loạn (1). Câu hỏi được đặt ra: “cuộc bạo loạn đã diễn ra từ ba tháng qua, tại sao ông Biden lại im thin thít, không có một lời lên án nào, cho tới bây giờ?” Dân biểu Dan Crenshaw (Cộng Hòa – TX) đã trả lời câu hỏi trên: Biden nói như thế chỉ vì dư luận quần chúng đã xoay chiều   “…you’re only commenting now because the polling told you to” (2). 

- Gió đang xoay chiều
Những cuộc bạo loạn do đảng Dân Chủ thổi phồng lên có thể trở thành con dao hai lưỡi gây phản tác dụng cho đảng Dân Chủ, và có thể làm Biden mất phiếu như chơi. Tới đầu tháng 9, cái nóng của mùa Hè đang bắt đầu hạ nhiệt, chờ cái mát của mùa Thu. Đảng Dân Chủ đang nhìn thấy cái “nuclear option” thứ hai lại thất bại, như cái nuclear option thứ nhất (cuộc điều tra Russia – Collusion). Đảng Dân Chủ có một cái nuclear option thứ ba không? Ta hãy chờ xem.
Sự phân tích trên đây chỉ nhằm tóm lược hậu quả của cuộc bầu cử 2016. Những phân tích kế tiếp sẽ trình bầy một cách chi tiết những thành công của Ông Trump trong thời gian 4 năm qua.   
Vũ Quý Kỳ     
31 tháng 8 năm 2020

References:
(1)   Hank Berrien. Aug 30, 2020  Daily Wire.com. Biden’s statement on Twitter:
“The deadly violence we saw overnight in Portland is unacceptable. I condemn violence every kind  by anyone, whether on the left or the right. And I challenge Donald Trump to do the same”.
(2)  Ibid.

Fb Huỳnh Quốc Bình
https://www.facebook.com/profile.php?id=100013954597960



TT Donald Trump đòi công bằng lại cho nước Mỹ

và Mỹ giữ vai trò lãnh đạo thế giới
                  
Trúc Giang MN

Mở bài

Trong những vị tổng thống Mỹ chưa có vị nào dám chơi xả láng đối với Trung Quốc như Tổng thống Donald Trump cả. Nhờ có Tổng thống Trump người ta mới thấy được sự ôn hòa yếu kém của những chính quyền Mỹ trước kia đối với Trung Quốc.
Hoa Kỳ phải gánh chịu từ những bất công nầy đến những bất công khác đối với đồng minh và nhất là đối với Trung Quốc.
Tổng thống Trump nêu khẩu hiệu Make America Great Again bằng những hành động cụ thể là “Đòi công bằng lại cho nước Mỹ”, và giữ vai trò lãnh đạo thế giới của Hoa Kỳ.
Đòi công bằng cho nước Mỹ là chính nghĩa vì nó phục vụ cho quyền lợi của nước Mỹ. Đối với đồng minh từ NATO đến Nhật Bản, Hàn Quốc buộc phải chia xẻ, góp phần bình đẳng vào các chi phí quân sự như Hoa Kỳ.
Quan trọng nhất là đòi lại sự công bằng trong thương mại đối với Trung Quốc. Việc mua bán, xuất và nhập khẩu phải cân bằng trong cán cân mậu dịch. Cuộc thương chiến đang diễn tiến rất gay go.
Đối với Trung Quốc, ngoài việc công bằng trong mua bán, còn có một vai trò rất quan trọng, là bảo vệ vị trí lãnh đạo của nước Mỹ trên thế giới.
Tại Đại hội 19 của đảng Cộng Sản Trung Quốc, Tập Cận Bình tuyên bố: “Đã đến lúc Trung Quốc phải giành lấy vị trí trung tâm trên trường quốc tế”.
Hồ Cẩm Đào đã tuyên bố: “Đồng USD là sản phẩm của quá khứ. Đồng Nhân dân tệ sẽ thành đồng tiền quốc tế”.
Tập Cận Bình kích động Chủ nghĩa Dân tộc để thực hiện Giấc mộng Trung Hoa (The Chinese Dream). Dân tộc Trung Hoa còn cái mặc cảm là bị xếp ngang hàng với chó. Một tấm bản treo trước công viên ở Thượng Hải ghi “No Dogs and Chinese Allowed”.
Tóm lại, để thực hiện cái lý tưởng “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại”, có hai sứ mạng phải làm:
Một là đòi lại sự công bằng cho nước Mỹ, cụ thể là công bằng về thương mại đối với Trung Quốc.
Hai là phải giữ vai trò lãnh đạo thế giới để bảo vệ hòa bình cho nhân loại, chống lại sự bành trướng bá quyền của Trung Quốc bằng hành động cụ thể là tấn công về các mặt: gián điệp ăn cắp công nghệ, về chính trị, kinh tế, quân sự. Trước kia, với vai trò lãnh đạo thế giới, Hoa Kỳ đã đập tan sự bành trướng của chủ nghĩa Cộng Sản Liên Xô.
“Chương trình Một ngàn năm Tài năng” của Trung Quốc.
“Chương trình Một ngàn năm Tài năng” là “Chương trình Ăn cắp trường kỳ, đại trà” của Trung Quốc. Đạo quân tin tặc, gián điệp được tổ chức có hệ thống, chuyên làm nghề trộm đạo.
Trung Quốc có truyền thống ăn cắp từ ngàn xưa. “Đạo Chích” là tên kẻ trộm người Trung Quốc nổi tiếng. Người nước Lỗ, thời Xuân Thu. Tính người hung tợn, ỷ sức mạnh nên kiếm chuyện gây gổ với các láng giềng, tụ tập đồ đảng đến mấy ngàn người, đi ăn trộm trâu bò, của cải trên sông trên biển, bắt đàn bà con gái, hoành hành thiên hạ.
Đó là tổ tiên của Trung Quốc.

Đóng cửa Tổng lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston
Ngoại trưởng Mike Pompeo cho biết Tổng lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston, Texas, là một ổ gián điệp, tổ chức đánh cắp sở hữu trí tuệ của Hoa Kỳ.
Ngày 21-7-2020, Washington đột ngột yêu cầu Trung Quốc đóng cửa Tổng lãnh sự quán ở Houston trong thời hạn 72 giờ (3 ngày). Lý do được phía Mỹ cho là hoạt động gián điệp và gian lận hộ chiếu.
Trung Quốc đáp trả. Ngày 24-7-2020, Bắc Kinh yêu cầu Mỹ đóng cửa Tổng lãnh sự quán ở Thành Đô, cũng trong thời hạn 3 ngày.
Tổng lãnh sự quán Thành Đô bị đóng cửa không gây thiệt hại gì cho Mỹ. Mỹ không cần cấp visa nhập cảnh vào Mỹ, mà cũng không cần ăn cắp bất cứ cái gì của Trung Quốc cả.
Để thu thập những kỹ năng về công nghệ cao, Trung Quốc nhắm vào các chuyên gia hàng đầu người gốc Hoa và người nước ngoài trên khắp thế giới để mua chuộc và tuyển dụng vào “Chương trình Một ngàn năm Tài năng” của họ.
Tổng lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston là một trong các cơ sở ngoại giao thực hiện chương trình đó.
Các thành viên của chính phủ Mỹ cho biết Tổng lãnh sự quán Houston đã xử dụng ít nhất 50 lần trong suốt 10 năm để tuyển dụng các thành viên cho chương trình nầy. Tổng lãnh sự quán Houston, nơi có đầy đủ cơ hội và thuận lợi để thực hiện, vì Houston (Texas) nằm gần trung tâm y tế lớn nhất thế giới và một loạt các trường đại học nghiên cứu về dự án cơ sở hạ tầng quan trọng.
Trong những năm gần đây, Trung Quốc nổ lực nâng cao những nghiên cứu khoa học và công nghệ của họ bằng cách mua chuộc các khoa học gia gốc Trung Quốc và người nước ngoài.
Lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston trực tiếp liên lạc với các nhà nghiên cứu và hướng dẫn họ về các thông tin cần thu thập.
Về đại dịch COVID-19, một thành viên cao cấp của bộ Ngoại giao Mỹ nói với báo chí, Trung Quốc muốn trở thành quốc gia đầu tiên đưa ra vaccine trên thế giới.

Mỹ bắt giữ gián điệp Trung Quốc
Nhằm mục đích đẩy lùi và chống gián điệp Trung Quốc, Hoa Kỳ đã bắt giữ bà Juan Tang, một nhà nghiên cứu vốn ở trong quân đội Trung Quốc, bà đã chạy vào Tổng lãnh sự quán Trung Quốc ở San Francisco để lánh nạn, nhưng tổng lãnh sự quán nầy phải giao nộp bà cho FBI.
Sau khi bắt giữ bà Juan Tang, FBI đã bắt 3 cá nhân khác về tội gian lận visa và tội nói dối về xuất xứ của họ trong quân đội Trung Cộng.
Hồi đầu tháng 7 năm 2020, giám đốc FBI, Christopher Wray nói rằng cơ quan nầy đã mở một hồ sơ gián điệp mới về Trung Quốc ăn cắp bí mật thương mại.
Vào tháng 7 năm 2019, một doanh nhân ở Houston, tên Shan Shi đã bị bắt về tội ăn cắp bí mật thương mại tại công ty Texas, sản xuất thiết bị khoan công nghiệp trong ngành dầu mỏ. Shan Shi là công dân Hoa Kỳ nhập tịch. Cũng trong năm 2019, ba khoa học gia gốc Hoa đã bị trục xuất ra khỏi trung tâm MD Anderson, là một trong những trung tâm chăm sóc ung thư hàng đầu thế giới. Lý do là ba đương sự không báo cáo về thu hoạch từ nước ngoài.
Ông James Olson, cựu giám đốc phản gián của CIA, hiện là giáo sư Đại học Texas A&M, cho rằng nhiệm vụ hàng đầu của Bắc Kinh là đánh cắp công nghệ nghiên cứu của Hoa Kỳ.

Trung Quốc đánh cắp nghiên cứu về Coronavirus của Hoa Kỳ
Dẫn lời các quan chức Mỹ, đài CNN đưa tin là Mỹ đã phát hiện làn sóng tấn công mạng ngày càng gia tăng của Trung Cộng, nhắm vào các tổ chức y tế của Mỹ, bao gồm các bịnh viện, phòng thí nghiệm, phòng  nghiên cứu, các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe và các công ty dược phẩm.
Ông John Demers, người đứng đầu bộ phận an ninh quốc gia của Bộ Tư pháp, nói với CNN, việc nghiên cứu thành công vaccine điều trị COVID-19 rất quan trọng, không chỉ là giá trị thương mại, mà còn thành công về phương diện chính trị.
Trung Quốc là vua ăn cắp
Các quan chức Hoa Kỳ cáo buộc điệp viên và tin tặc Trung Quốc đã ăn cắp công nghệ quân sự nhạy cảm hàng đầu của Mỹ, bao gồm máy bay ném bom tàng hình B-2, C-17, máy bay tấn công tàng hình F-117, F-22 Raptor, F-35, động cơ máy bay, máy bay trực thăng quân sự, máy bay không người lái, phương tiện dưới nước, tàu ngầm, tên lửa, robot…
Ăn cắp từ các nhà thầu quốc phòng của Mỹ.
Cựu Giám đốc An ninh Quốc gia, Keith B. Alexander, gọi hành vi ăn cắp là “Sự chuyển giao tài sản lớn nhất lịch sử Hoa Kỳ”
Đánh cắp ít tốn kém hơn nghiên cứu, và vì chưa có khả năng nghiên cứu.
“Tập ơi học lấy nghề cha
Một đêm ăn trộm bằng ba năm làm”

Ăn cắp công khai: “Nước Mỹ đào tạo nhân tài cho Trung Quốc”
Ngày 21-7-2020, ông Thôi Thiên Khải (Cui Tiankai), Đại sứ Trung Quốc tại Hoa Kỳ, cho biết tổng số sinh viên Trung Quốc học tập tại Hoa Kỳ có hơn 400.000 người. Hiện nay, còn có 157,000 du sinh đang theo học tại các đại học Hoa Kỳ.


Tập Minh Trạch tốt nghiệp Harvard năm 2014

Con gái của Tập Cận Bình và bà Bành Lệ Viện cũng được đào tạo ở Mỹ. Tập Minh Trạch sinh ngày 25/6/1992, tốt nghiệp Harvard năm 2014 nhận bằng cử nhân tâm lý, với tên giả là Sở Thần.
Hôm 22-7-2020, Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuyên bố trên các phương tiện truyền thông rằng, gần đây, các cơ quan thực thi pháp luật Hoa Kỳ đã tăng cường điều tra, thẩm vấn, sách nhiễu, tịch thu đồ dùng cá nhân và giam giữ các du học sinh Trung Quốc.
Tổng thống Trump muốn hạn chế việc đào tạo thả cửa nầy.
Tổng thống Trump cho biết, chính phủ Trung Quốc đã tiến hành các hoạt động gián điệp bất hợp pháp trong nhiều năm nay để đánh cắp nhiều bí mật công nghệ của Hoa Kỳ.
Để tăng cường bảo vệ nghiên cứu của các trường đại học quốc gia quan trọng, Hoa Kỳ sẽ đình chỉ một số sinh viên Trung Quốc, và nước nầy đang lên kế hoạch đưa phi cơ sang Mỹ chở du sinh về nước.

Mỹ tấn công Trung Quốc về mặt chính trị
Hoa Kỳ trừng phạt các quan chức Trung Quốc về vụ đàn áp người Uyghur ở Tân Cương
Ngoại trưởng Mike Pompeo nói. “Hoa Kỳ không thể đứng yên khi đảng CSTQ thực hiện hành vi, vi phạm nhân quyền nhắm vào người Uyghur, người Kazakhstan và các nhóm thiểu số khác ở Tân Cương”.
Tân Cương là một khu tự trị của các sắc tộc thiểu số dưới sự cai trị của Trung Quốc. Tân Cương có dân số là 11.37 triệu người, đa số là người Duy Ngô Nhĩ (Uyghur), theo Hồi Giáo. Ngoài ra còn có những sắc tộc khác như Pakistan, Kazakstan, Mông Cổ, Thổ Nhĩ Kỳ, Nga…
Anh Merdan Ghappar, một nhà kiểu mẫu 31 tuổi thuật lại như sau: “Tôi thấy 50 đến 60 người bị giam giữ trong một căn phòng nhỏ không tới 50 mét vuông, đàn ông bên phải, phụ nữ bên trái, không có chỗ để nằm và ngủ. Mọi người đều mặc một cái gọi là 'bộ đồ bốn mảnh', bị trùm đầu bằng túi màu đen, còng tay, còng chân và một sợi xích sắt nối còng với cùm."
Ghappar cũng bị bắt phải đeo các còng tay và còng chân này, và cùng với các bạn tù của mình, anh bị nhốt trong một chỗ chiếm khoảng hai phần ba phòng giam, chật chội và dơ bẩn.
Hàng ngàn trẻ em đã bị tách khỏi cha mẹ, và phụ nữ bị buộc phải áp dụng các phương pháp triệt sản.
Khi Tân Cương hiện đang có số ca nhiễm virus corona tăng mạnh, điều kiện sống bẩn thỉu và đông đúc mà Ghappar mô tả càng cho thấy nguy cơ lây nhiễm nghiêm trọng do loại hình giam giữ hàng loạt này gây ra trong đại dịch toàn cầu. Người Hồi Giáo Tân Cương bị đe dọa hiểm họa diệt chủng.
Tin tức cho biết đã có khoảng một triệu người Hồi giáo đã bị giam giữ trong những trại tập trung cải tạo trên toàn lãnh thổ Tân Cương. Các trại được canh gác rất nghiêm nhặt.
Bị thế giới tố cáo, Trung Cộng cho biết họ tập trung người Hồi giáo Uyghur là chương trình rất cần thiết “để đào tạo nghề nghiệp” chống lại chủ nghĩa cấp tiến và đòi ly khai.
Năm 2019, đài BBC nhận được những tin tức rò rỉ cho biết, chỉ trong một tuần lễ mà đã có 1,500 người miền Nam Tân Cương bị đưa vào các trại tập trung.
Chính quyền của Tổng thống Donald Trump vừa công bố các biện pháp trừng phạt đối với các quan chức Trung Quốc về việc đàn áp người Hồi giáo thiểu số ở Tân Cương. Những danh tánh được nêu ra như sau: Trần Toàn Quốc, ủy viên Bộ Chính trị đảng CSTQ. Tôn Kim Long, Bành Quan Thụy là những quan chức Trung Quốc phụ trách về Tân Cương.
   

Những trại cải tạo giống như nhà tù chứ không phải dạy nghề

Mỹ áp dụng trừng phạt bà Carrie Lam, Trưởng Đặc khu Hong Kong
Bộ Tài chánh Hoa Kỳ vừa ra lịnh trừng phạt đối với Trưởng Đặc khu Hong Kong, bà Carrie Lam và 10 quan chức hàng đầu của Hong Kong và Trung Hoa lục địa.
Bộ trưởng Tài chánh Mỹ (Bộ trưởng Ngân khố), Steven Mnuchin nói: “Hoa Kỳ sát cánh với người dân Hong Kong”. Sự việc xảy ra sau khi Trung Cộng đặt ra luật an ninh quốc gia, đe dọa các quyền tự do của đặc khu. Cảnh sát trưởng Hong Kong cũng nằm trong danh sách bị trừng phạt nầy.
“Các cơ quan của chính phủ Mỹ sẽ đồng loạt hành động trừng phạt Việt Nam về việc đàn áp các tôn giáo”
Đó là phát biểu của Đại sứ Lưu động về Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ, ông Sam Brownback nói với đài VOA. Đại sứ Brownback nhấn mạnh: “Không giống như những chính quyền trước, chính quyền Tổng thống Donald Trump rất cương quyết về vấn đề vi phạm tự do tôn giáo”
Trong những tuần qua, một số nghị sĩ Mỹ đã gởi thơ cho Ngoại trưởng Mike Pompeo thúc giục chính quyền Mỹ phải có biện pháp chế tài đối với viên chức Việt Nam “vi phạm nhân quyền trầm trọng”.
Cần phải áp dụng luật Magnitsky toàn cầu và đưa Việt Nam trở lại danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt, (CPC=Countries of Particular Concern.”
Là những quốc gia vi phạm nghiêm trọng về tự do tôn giáo, có nghĩa là có hệ thống, liên tục, vi phạm trắng trợn quyền tự do tôn giáo, bao gồm các vi phạm như:
a) Tra tấn hoặc đối xử tàn ác, vô nhân đạo hay đối xử hạ đẳng hay trừng phạt.
b) Kéo dài thời gian bị giam giữ mà không cần khởi tố.
c) Gây ra sự mất tích bằng cách bắt cóc hoặc giam giữ những người này một cách bí mật.
d) Phủ nhận trắng trợn quyền sống, tự do, hoặc sự an toàn của con  người. Các quốc gia bị chỉ định như vậy sẽ bị Hoa Kỳ đưa ra các biện pháp đối phó, bao gồm biện pháp trừng phạt kinh tế.

Tại Việt Nam, ngày 26-8-2020, tín đồ thuộc nhiều tôn giáo đã tổ chức buổi cầu nguyện cho các nạn nhân bị bạo hành vì tôn giáo hoặc niềm tin.
Hòa thượng Thích Thiện Minh, bị chính quyền Việt Nam giam cầm 26 năm tù nói với đài VOA: “Chúng tôi có ước muốn những quốc gia cầm quyền độc tài, độc đoán, có hành động bạo ngược, áp bức, bách hại…hãy nên suy xét lại, để quay về với nẻo thiền, gột sạch tư tưởng bất lành để dân sinh có quyền tự do tôn giáo và niềm tin”
Tại Việt Nam, chính quyền đã thuê côn đồ đánh chiếm đất đai thuộc sở hữu của Đan viện Thiên An, Huế. Họ đóng cọc, làm rào, chửi rủa, xúc phạm đến các đan sĩ.

Các cơ quan chính quyền Mỹ đồng loạt vào cuộc.
Ngày 31-7-2020, trả lời câu hỏi của đài VOA về sắc lệnh tự do tôn giáo của Tổng thống Trump, ban hành hồi tháng 6 năm 2020, sắc lệnh có ảnh hưởng như thế nào đối với Việt Nam. Đại sứ Sam Brownback cho biết: “Tôi nghĩ rằng sắc lệnh đó có tác động đến Việt Nam, cụ thể là tất cả bộ máy thi hành chính sách đối ngoại về tự do tôn giáo và đàn áp tôn giáo đồng loạt vào cuộc. Trước kia vấn đề tôn giáo chỉ được Bộ Ngoại giao và cơ quan USAID thực hiện với một mức độ hạn chế nào đó. Nhưng ngày nay, tất cả các bộ máy đều vào cuộc. Từ Bộ Tài chánh, Bộ Nông nghiệp, Bộ Thương mại, và cả đài VOA cũng vào cuộc.”
Thêm vào đó, ngày 26-8-2020, tờ Wall Street Journal đưa tin, “ Điều tra của Bộ Tài chánh (Bộ Ngân khố) Hoa Kỳ đã xác định rằng Việt Nam đã cố tình định giá đồng tiền của mình thấp hơn 4.7% so với đồng đô la Mỹ từ năm 2019. Bộ Tài chánh đã gởi tài liệu tới Bộ Thương mại vào ngày thứ ba 25-8-2020.

1) Các chế tài cho Trung Quốc cũng được áp dụng cho Việt Nam
Đại sứ Brownback nói: “Các biện pháp trừng phạt mà chúng tôi đưa ra là, biện pháp thị thực cấm nhập cảnh vào Hoa Kỳ cho cá nhân và các thành viên trong gia đình họ. Đóng băng tất cả những tài sản mà họ sở hữu ở Hoa Kỳ. Trước kia nước Mỹ không trừng phạt các ủy viên Bộ chính trị, nhưng vừa rồi chúng tôi đã trừng phạt ông Trần Toàn Quốc thuộc Bộ Chính trị đảng CSTQ”.

2) Liệu Nguyễn Xuân Phúc có thoát khỏi bàn tay của ông Trump hay không?

 
Đại sứ Brownback đã xác nhận Việt Cộng đã vi phạm nhân quyền, vi phạm tự do tôn giáo và đàn áp người theo đạo một cách dã man. Ông khẳng định, những biện pháp trừng phạt các quan chức Việt Nam cũng giống như các quan chức Trung Cộng, cụ thể là cấm nhập cảnh vào Hoa Kỳ cho cá nhân và các thành viên trong gia đình họ. Đóng băng tất cả những tài sản mà họ sở hữu ở Hoa Kỳ.
Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng Việt Nam, có đủ hai điều kiện để bị trừng phạt. Con ông là Nguyễn Xuân Hiếu đang nắm visa nhập cảnh và thường trú (Thẻ xanh) ở Hoa Kỳ. Ông thủ tướng Việt Cộng nầy cũng sở hữu hai biệt thự ở bang California. Đương nhiên là ông phải có tài khoản trong chương mục ngân hàng, để đóng học phí và trả những chi tiêu về sinh hoạt đời sống cho con ông. Số tiền chưa được tiết lộ, nhưng cũng như những cán bộ lãnh đạo khác, họ thường chuyển tài sản vào các ngân hàng nước ngoài để hạ cánh an toàn khi có biến.
Với chức vụ từ phó thủ tướng đến thủ tướng như hiện nay, ông phải chịu trách nhiệm của bộ công an trong những vụ đàn áp tín đồ các tôn giáo ở Việt Nam.
Tay ông Nguyễn Xuân Phúc đã đẫm máu người dân Việt Nam, nếu bị ông Trump trừng phạt thì cũng đáng đời. Đáng kiếp!

3) Về Nguyễn Tấn Dũng
Còn một tội đồ đã đàn áp tôn giáo nữa là cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Con gái ông nầy có chồng mang quốc tịch Hoa Kỳ, Nguyễn Thanh Phượng cũng có quốc tịch của chồng, và cũng có tài sản ở Mỹ.
Mong rằng chính quyền Tổng thống Trump không để lọt lưới những tên tàn bạo đối với đồng bào Việt Nam theo tín ngưỡng của họ.

Thương chiến Mỹ-Trung
Tổng thống Donald Trump đòi công bằng về việc mua bán giữa hai nước. Đó là thương chiến Mỹ-Trung.
Ước tính mức thâm hụt thương mại cao nhất của Mỹ với Trung Quốc là 230 tỷ USD năm 2006.

Trung Quốc lạm dụng và chơi gác Hoa Kỳ
Trung Quốc hạ giá đồng nhân dân tệ so với đồng đô la Mỹ, đồng thời dùng ngân sách nhà nước bôm tiền vào những công ty quốc doanh, khiến cho giá thành của hàng hóa, dịch vụ Made in China thấp hơn, rẻ hơn giá thành của hàng hóa thuộc doanh nghiệp tư nhân Mỹ ở thị trường Hoa Kỳ.
Đó là cạnh tranh không công bằng, vì theo nguyên tắc, vốn tư nhân không thể cạnh tranh với vốn nhà nước.

Trung Quốc khó tìm được một thị trường như Mỹ
Ngày 6-07-2018, Tổng thống Donald Trump khai hỏa cuộc thương chiến, bắt đầu đánh thuế 25% trên các mặt hàng trị giá 34 tỷ đô la.
Trung Quốc đáp trả bằng cách đánh thuế vào một số mặt hàng nhập khẩu từ Mỹ.
Trung Quốc khó tìm được một thị trường nào lớn như thị trường Mỹ nên phải bám vào thị trường nầy để bị đánh thuế cao. Nếu bỏ thị trường Mỹ thì sản xuất Trung Quốc xuống thấp, tạo ra thất nghiệp và kinh tế mất ổn định.
Về quân sự, Mỹ giăng thiên la địa võng bao vây Trung Quốc

Sức mạnh quân sự của Mỹ vô địch thế giới
Sức mạnh quân sự là yếu tố quan trọng để bảo vệ các sức mạnh khác.
Quân đội Mỹ có mặt khắp nơi trên thế giới. Tạp chí The Diplomat ghi nhận Mỹ có 230,000 nhân viên quân sự ở nước ngoài.
Hoa Kỳ có 9 bộ tư lịnh và 6 hạm đội bao trùm cả thế giới.
Chín Bộ Tư Lệnh của Hoa Kỳ:
1). U.S. Central Command (USCENTCOM) phụ trách quân sự Vùng Vịnh Ba Tư, Trung Đông.
2). European Command (USEUCOM) Bộ Tư Lệnh Châu  u.
3). Africa Command (USAFRICOM) Bộ Tư Lệnh Phi Châu
4). Northern Command (USNORTHCOM), phụ trách Alaska, Canada và Mexico.
5). U.S. Southern Command (USSOUTHCOM), phụ trách quân sự Trung Mỹ, Nam Mỹ và vùng biển Caribbean.
6). U.S. Indo-Pacific Command (USINDOPACOM), Bộ Tư Lệnh Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.
7). United States Special Operations Command (USSOCOM)
8). United States Strategic Command (USSTRATCOM)
9). United States Transportation Command (USTRANSCOM)

Vũ khí siêu đẳng hàng tỷ đô la của Mỹ, không có đối thủ
Hoa kỳ có 6 hạm đội và 12 tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân, được trang bị bằng những vũ khí thượng hạng mà Trung Cộng không thể nào theo kịp. Tàu sân bay giá 13 tỷ/chiếc.

1) Phi cơ chiến đấu hàng tỷ đô la


                Phi cơ B-2                                                         F-22 Raptor

Phi cơ tàng hình, ném bom chiến lược B-2 với tốc độ siêu thanh, có thể ném bom hạt nhân, trị giá 929 triệu USD/chiếc.
Phi cơ chiến đấu tàng hình, thế hệ 5, là F-35 trị giá 236 triệu USD/chiếc. Phi cơ chiến đấu tàng hình F-22 Raptor trị giá 15 triệu USD (2009) Phi cơ Boeing P-8 Poseidon, tuần tra hàng hải, tiêu diệt tàu ngầm bằng bom và hỏa tiễn giá 220 triệu USD/chiếc.

2) Tàu ngầm    

Tàu ngầm lớp Virginia


 Siêu khu trục Zumwalt DDG-1000
    
 
                    Tàu chiến đấu ven bờ LCS
Tàu ngầm tấn công lớp Virginia chạy bằng năng lượng hạt nhân giá 2.4 tỷ USD/chiếc. Hoa Kỳ có 75 tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân, trong đó có 15 chiếc thuộc lớp Virginia, hiện đại nhất thế giới.
Tàu siêu khu trục tàng hình Zumwalt DDG-1000 giá 3.8 tỷ USD/chiếc
Tàu chiến đấu ven bờ LCS (LCS=Littoral Combat Ship) giá 2.8 tỷ USD/chiếc

Hoa Kỳ và đồng minh bao vây Trung Cộng
Hoa Kỳ giăng thiên la địa võng về quân sự để bao vây Trung Cộng. Thiên la địa võng là vòng vây bủa kín các phía, từ trên trời dưới đất không lối thoát.

Một vành đai từ căn cứ hỏa tiễn chiến lược ở Alaska xuống Hạm đội 3, Hạm đội 7, Nhật Bản, Hàn Quốc, căn cứ Mỹ ở Okinawa, Hawaii đến Úc Châu, Singapore và lực lượng quân sự Ấn Độ ở Ấn Độ Dương.
Trên trời thì có tàu không gian con thoi không người lái X-37B. Vận hành bằng năng lượng mặt trời qua hai tấm pin. Thời gian bay kỷ lục là 677 ngày, tốc độ 28,044Km/giờ.
X-37B được hỏa tiễn Atlas-5 đưa vào quỹ đạo cách mặt đất 300Km và đáp xuống như máy bay bình thường trên đường băng.
Những khả năng đặc biệt của X-37B là có thể thay đổi quỹ đạo bay để tránh hỏa tiễn dưới đất bắn lên. Bắt cóc vệ tinh của đối phương, và đặc biệt là có khả năng phóng hỏa tiễn đánh vào các mục tiêu trên mặt đất.


X-37B làm chủ không gian


X-47B tàng hình, tiếp nhiên liệu trên không

Hiện tại, X-37B làm chủ không gian. Không có đối thủ.
Ngoài ra còn có vũ khí gây kinh hoàng cho tàu sân bay Trung Quốc. Đó là X-47B. máy bay tàng hình công nghệ cao, không người lái, tiếp nhiên liệu trên không. Tầm hoạt động 4,000Km. Máy bay chứa 2,000Kg bao gồm bom và hỏa tiễn. Công nghệ tàng hình tối cao cho phép máy bay xâm nhập vào lãnh thổ đối phương.
Máy bay X-47B được chế tạo cho tàu sân bay. Cất cánh và đáp xuống trên sàn tàu sân bay. X-47B là sát thủ vô hình gây kinh hoàng cho tàu sân bay Trung Quốc.
 Ở đáy biển, Vạn Lý Trường Thành dưới nước của Trung Cộng là hệ thống tàu ngầm và những thiết bị bảo vệ con đường dưới nước từ căn cứ tàu ngầm Du Lâm ở thành phố Tam Á, đảo Hải Nam, để tàu nhầm Trung Quốc ra biển lớn. Vạn Lý Trường Thành bị phá vỡ bởi các loại tàu ngầm không người lái hiện đại nhất của Hoa Kỳ. Đó là tàu ngầm không người lái và tàu nổi không người lái săn tàu ngầm có tên là Sea Hunter.
          

Tàu ngầm không người lái

Tàu ngầm không người lái (UUV=Unmanned Undersea Vehicle) thế hệ mới, kích cở nhỏ, từ 3m đến 15m. Điểm nổi bật nhất là hoạt động ở vùng nước cạn rộng lớn ở Biển Đông, chỉ sâu có 100m nên các loại tàu ngầm thông thường không hoạt động được.
Ngoài việc tìm diệt tàu ngầm của Trung Quốc, tàu ngầm nhỏ bé nầy còn có khả năng rà phá mìn, thu thập tin tức tình báo.
Tham dự tiêu diệt Vạn Lý Trường Thành dưới nước của Trung Quốc còn có tàu nổi không người lái diệt tàu ngầm Sea Hunter, có khả năng diệt tàu ngầm, trinh sát, quét thủy lôi và giải mã những thông điệp được mã hóa của đối phương.

Kết luận
Nước Mỹ hiện tại vẫn còn là cường quốc số một trên thế giới, nhưng là một cường quốc đang gánh những bất công đe dọa địa vị siêu cường lãnh đạo thế giới. Siêu cường Mỹ không chiếm nước nào cả. Chưa thành siêu cường Trung Quốc đã chiếm Tây Tạng, Tân Cương, Hoàng Sa và các đảo ở Trường Sa của Việt Nam.
Cũng may, Tổng thống Donald Trump đã nhận ra sự đe dọa đó và đòi lại sự công bằng cho nước Mỹ với khẩu hiệu Make America Great Again.
 “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại” là đòi công lý, là chính nghĩa nên công dân Mỹ cần phải đoàn kết, tạo sức mạnh cùng Tổng thống Trump bảo vệ quyền lợi và vai trò lãnh đạo thế giới của Hoa Kỳ.
Để kết luận, xin mượn lời của nhà văn, nhà báo Vương Trùng Dương như sau: “Ông Donald Trump can đảm lội ngược giòng trong mưa lũ đã khó mà còn bị thù địch không nương tay phóng phi tiêu, ám khí tới tấp để triệt hạ nhưng ông vẫn kiên cường, bất chấp hiểm nguy… bơi ngược cho tới đích. Nghĩ cho cùng, có mấy ai bản lĩnh như ông?. (Vương Trùng Dương)

Trúc Giang
Minnesota ngày 28-8-2020



Đăng ngày 06 tháng 09.2020